Chuyên ngành y học lâm sàng của Vệ Nam kéo dài năm năm. Còn một năm nữa mới lấy được bằng tốt nghiệp. Thi xong kỳ thi tổng hợp cũng coi như là tốt nghiệp một nửa rồi. Sắp phải xa các bạn học cùng nhau trong suốt bốn năm, mọi người đều đến bệnh viện nhà trường phân công thực tập, sau này sẽ không có nhiều cơ hội gặp mặt nhau như trước nữa. Cán bộ lớp quyết định tổ chức một cuộc du lịch trước khi chính thức tốt nghiệp.
Vệ Nam sinh ra và lớn lên ở miền nam, từ nhỏ đến lớn ngắm biển không biết bao nhiều lần, vì vậy không còn hứng thú với cảnh biển và bãi cát. Hồi học cấp hai, vì bài thơ rất hay viết về biển mà cuối tuần Vệ Nam lôi Tiêu Tinh và Kỳ Quyên đi ngắm biển. Kết quả là ra biển chẳng thấy những cảnh tượng đẹp đẽ như trong sách viết đâu, chỉ thấy nước bẩn, cát đen, một chiếc thuyền kéo tấm lưới lớn vớt vỏ lon.
Lần ngắm biển ấy để lại ám ảnh tâm lý rất lớn trong lòng Vệ Nam. Từ đó về sau, cứ nhìn thấy nước biển là Vệ Nam lại thấy chóng mặt.
Có một số thứ nên giữ trong tưởng tượng mơ hồ thì tốt hơn.
Trong lớp có nhiều bạn đến từ miền bắc rất thích ngắm biển. Tuy Vệ Nam đã kịch liệt bày tỏ nguyện vọng được đi leo núi, nhưng cuối cùng vẫn bị lớp trưởng gạt phắt đi với câu nói: “Cậu thấy thi cử vẫn chưa đủ căng thẳng hay sao mà còn đòi leo núi. Leo lên không sợ rơi xuống à?” Cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oc-sen-chay/2872463/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.