Trans: Z – Beta: Jung. 
Đảo mắt đã đến hai mươi tám, lái xe đúng giờ đến vườn hoa Xuân Giang, Ngụy Vũ Hoàn ôm Tạ Tiểu Giang trong lúc đợi, hôn thế nào cũng không đủ. 
Tạ Tiểu Giang cũng có chút lưu luyến không rời, lần đầu rơi vào lưới tình, cậu tham lam những cái ôm, mùi hương trên người đối phương, càng thêm tham lam sự chiều chuộng không biết trời trăng của đối phương… Hai người yêu đương chưa đến một tuần mà cậu lại cứ nghĩ là yêu lâu lắm rồi. 
Ngụy Vũ Hoàn dùng trán cọ trán cậu, thấp giọng hỏi: “Bao giờ em về?”. Có thể là do việc đứa nhỏ này chạy mất hai lần đã để lại bóng ma trong lòng hắn, bây giờ đối phương phải rời khỏi mình, thật sự hắn rất bất an. 
Cậu đỏ mặt đáp: “Qua mùng năm đi.” 
Ngụy Vũ Hoàn giơ tay lên, dùng ngón tay cọ cọ đôi môi bị mình hôn cho hồng của Tạ Tiểu Giang, cười xấu xa nói: “Đợi em về, chúng ta làm đi.” 
Gương mặt đang hồng của cậu lập tức đỏ phừng phừng, nhưng cậu rất khó chịu, đều là người trưởng thành, vì sao cậu lại cảm thấy lần nào cũng bị hắn trêu chọc nhỉ? 
TMD! Ngượng cái gì chứ! Tạ Tiểu Giang cắn răng, lấy hết dũng khí nói: “Được, anh… anh ngoan ngoãn ở nhà chờ em!” 
Ngụy Vũ Hoàn ngẩn ra, phản ứng lại liền cười ra tiếng, Tạ Tiểu Giang đã mang theo vali chạy ra ngoài nhanh như chớp, bộ dạng tất tả kia như thể một con mèo bị nhéo đuôi vậy. 
Xuống tầng tiễn, Ngụy Vũ Hoàn thấy ai kia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oc-muon-hon/3293067/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.