Trans: Z – Beta: Jung.
Ngây ra hồi lâu, Tạ Tiểu Giang vẫn thành thực lắc đầu, nhưng mà trong não cậu vẫn loạn cào cào như cũ.
“Còn chưa rõ?” Ngụy Vũ Hoàn nhíu mày, xác nhận Tạ Tiểu Giang không ghét việc hôn mình liền càng nắm chắc hơn.
Tạ Tiểu Giang ngây thơ nhìn hắn, ban nãy bị Ngụy Vũ Hoàn hôn mà nóng lên, vô thức liếm liếm lưỡi như muốn liếm rớt cảm giác in dấu. Thế nào nhỉ, cậu thực sự không ghét, mà lại cảm thấy tim đập dữ dội… xấu hổ, mẹ nó rất xấu hổ!
Ngụy Vũ Hoàn không chuyển mắt mà cứ nhìn cậu, cầm thật chặt một tay cậu, nói: “Bởi vì anh thích em, muốn em, đang theo đuổi em.”
“…” Đệch! Tạ Tiểu Giang nghe mà nổi da gà, hiện tại không chỉ có môi mà mặt cậu đã đỏ bừng hết rồi.
Bởi vì cậu mặt búp bê, cũng không cao, hồi còn đi học cậu không phải loại hình được hoan nghênh. Lúc còn đi làm ở Phong Nhụy, kể cả có quan hệ tốt với mấy cô gái kia đến đâu thì các cô phần lớn đều đối xử với cậu như em trai, chưa từng có ai theo đuổi cậu.
Hơn nữa, từ khi còn nhỏ đã phải gánh áp lực nuôi gia đình, cho nên cậu không còn hơi sức đâu mà nghĩ đến chuyện gái trai. So với cái mộng tưởng “gả vào hào môn làm phú bà”, thì người xuất thân nông thôn như Tạ Tiểu Giang phải kiên định, cũng phải thực tế lắm, muốn cưới vợ thì phải có tiền, mà cậu một không tiền hai không có bản lĩnh, mà còn phải nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oc-muon-hon/3293065/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.