Edit: Z – Beta: Jung.
Cả một đêm cua nhỏ không có về, sau đó Ngụy Vũ Hoàn xem lại máy quay mới biết được rạng sáng cậu mới xuất hiện.
Hắn nguyên bản cũng không thắc mắc người kia tại sao lại về muộn, mà lúc nhìn thấy người thì chỉ nhẹ nhàng thở ra, sau đó mới giật mình tự hỏi, tại sao mình lại có thể bị một con cua nhỏ không rõ lai lịch khống chế cảm xúc như vậy chứ?
Cảm giác này khiến Ngụy Vũ Hoàn không hề thoải mái, cũng khiến hắn tự hỏi rằng, rốt cuộc mình nên xử trí cua nhỏ thế nào đây.
Thích những thứ xinh đẹp là quá đỗi bình thường, cứ cho là hắn có hảo cảm với dung mạo của đứa nhỏ kia thì cũng không đủ để gạt qua chuyện đối phương “ở nhờ” được.
Hơn nữa Ngụy Vũ Hoàn cũng không cầm thú tới nỗi chỉ cần thấy đẹp là sẽ ra tay.
Nhưng không thể không nghi ngờ hắn nghĩ rất tích cực về chuyện này, nghĩ, không thì vậy đi, hắn đường đường là lão tổng của tập đoàn Hoàn Vũ, mà lại đi tính toán chi li với một tiểu dân thường thì đúng là chả có khí độ.
Thấy đối phương rất đáng yêu, khi nào đó phải tìm cơ hội nói chuyện, giáo dục người một phen, sau đó để người ta dọn đi, từ đó chấm dứt đoạn ân oán này.
Ngụy Vũ Hoàn tính toán xong, nhưng về đêm đã xảy ra một chuyện khiến hắn đổi ý lần hai.
Sau khi cua nhỏ về thì liền lăn lên giường ngủ đúng một ngày, chễm chệ đem vườn hoa Xuân Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oc-muon-hon/3293049/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.