🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trương Yên và Tống Oanh, Phương Kỳ Dương đều đã trơ mắt quan sát.

Hai người hơi giống nhau, nhưng lại có điểm gì đó không quá giống.

Lúc còn học cấp hai, mọi người đều là một đám thiếu niên nhỏ tuổi không tim không phổi, vốn không hiểu quan tâm chăm sóc người khác gì gì đó, nhưng khi ấy chỉ cần là chỗ nào có Lâm Tống Tiện, Trương Yên dường như thay đổi thành người khác, vô cùng quan tâm với những chuyện to nhỏ của cậu.

Họ thường xuyên cười cô còn trẻ tuổi mà có dáng vẻ như mẹ già.

Trương Yên cũng không nổi giận, chỉ lặng lẽ đối xử tốt với cậu như vậy, lâu dần, mọi người cũng đã quen cả rồi.

Nên khi Tống Oanh xuất hiện, Phương Kỳ Dương cũng không kinh ngạc lắm, Lâm Tống Tiện luôn có một ma lực như vậy, khiến người khác vô thức muốn chiều chuộng cậu, đến nam sinh cũng sẽ nhường cậu theo thói quen, chứ đừng nhắc đến những nữ sinh, gương mặt đó chính là sát thủ hạ gục các thiếu nữ.

Ban đầu Phương Kỳ Dương không hề để tâm đến cô.

Người đối xử tốt với Lâm Tống Tiện quá nhiều, hơn nữa lại nhìn dáng vẻ của Trương Yên mấy năm nay, chuyện đó thật sự không đáng tính đến.

Nhưng không biết từ lúc nào đã bắt đầu có sự thay đổi.

Có thể là Lâm Tống Tiện dung túng, hoặc là ý cười vô thức trong ánh mắt cậu, cũng có lẽ từ khi quen biết đến bây giờ, đây là lần đầu tiên Phương Kỳ Dương thấy Lâm Tống Tiện cho phép nữ sinh đến gần mình.

Còn có cảnh tượng cậu thấy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oanh-oanh-cua-anh/1739168/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Oanh Oanh Của Anh
Chương 37: Chứng ỷ lại
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.