Edit: An Tĩnh | Beta: LinhTương Phỉ Phỉ là một người xinh đẹp.
Sau khi cô ta phát hiện ngoan ngoãn mềm yếu không cách nào khiến Lâm Tống Tiện chú ý đến thì dứt khoát buông thả tính tình trời sinh của mình, dáng vẻ khó mà kiềm chế được, lại có mấy phần bóng dáng của cậu.
Lúc tiết tự học đầu tiên kết thúc, bên ngoài bắt đầu hơi ồn ào, lục đục, âm thanh tiếp theo ngày càng lớn, thậm chí có vài học sinh trực tiếp chạy đến lớp ba, đứng cách cửa sổ và bàn tán gì đó.
Tống Oanh đặt bút xuống, còn chưa kịp thắc mắc, đã nghe thấy tiếng kêu dưới lầu, vang dội khoa trương, còn là giọng trong trẻo của một cô gái.
“Lâm Tống Tiện, tớ — rất —- thích —– cậu —–“
Lời nói vô cùng rõ ràng lọt vào tai từng người, giống như một tiếng sấm đánh thẳng lên mặt nước.
Không khí nhất thời xao động, tất cả học sinh đều bỏ chuyện mình đang làm, lao ra bên ngoài phòng học nhìn xuống.
Tương Phỉ Phỉ đứng dưới đó, ngẩng đầu nhìn về hướng lớp ba không chút sợ hãi, chờ đợi một người đi ra.
Bên trong đồng phục của cô ta là một chiếc áo hai dây nhỏ màu đen, ống quần đã bị chỉnh sửa, để lộ ra một đoạn mắt cá chân nhỏ gầy, mái tóc dài biến thành đuôi sam nhỏ, bên trong lẫn vài sợi tơ màu tím.
Nữ sinh còn trang điểm, mắt màu hoa tử lan tím và môi màu đỏ đậm, hai màu sắc rất khó điều chỉnh lại vô cùng thích hợp với khuôn mặt cô ta, có lẽ nguyên nhân chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oanh-oanh-cua-anh/161897/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.