Yến tiệc vì Nghĩa vương mà mở chính là long trọng càng hơn long trọng, phú quý càng hơn phú quý. Mĩ thực phong phú, rượu quý trăm chai, mĩ nhân khắp nơi, âm nhạc du dương. Cảnh vật hào nhoáng đến như vậy liền có thể thấy được vị tam vương gia này được yêu mến đến nhường nào.
Mặc dù người người vẫn đắm chìm trong sự lạc hoan không phải của rượu cũng là do mĩ nhân hiến vũ, duy chỉ độc mỗi một người vẻ mặt lạnh như tiền, hoàn toàn nổi bật giữa đám người.
Chỉ thấy y ung dung đến bình thản, rượu quá tam tuần cũng không say, mĩ nữ tới gần cũng không ham, lại có bộ dạng đẹp đến phong tình vạn chủng, một thân đồ trắng cao ngạo lạnh lùng, tựa tiên nhân của thiên giới mà cách xa trần gian thế tục.
"Tam đệ, đệ có hài lòng với buổi tối hôm nay trẫm dành cho đệ không?"
Thiên Dật Khanh ngồi trên cao, trên gương mặt cũng muốn nhuộm một tầng hồng hồng, một tay cầm ly rượu, tay kia thì ôm lấy hoàng hậu, bộ dạng vui vẻ say lướt cười cười nói nói với bóng dáng màu trắng ngồi dưới mình một bậc.
Mỗ Tà vẻ mặt cá chết vạn năm không đổi, nhếch mắt nhìn vị hoàng đế lão nhân say đến nói được ba từ thì cười hề hề bốn lần phía trên, khóe miệng nàng co rút nhè nhẹ, rất không cam lòng mà cứng ngắc gật đầu một cái, nói với hắn.
"Uh, đệ hài lòng... rất hài lòng."
Hài lòng đến nỗi thiếu nữa bùng phát cảm xúc mà đốt cháy hoàng cung quý báu của ngươi!
Mẹ nó chứ! Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-uc-cua-mo-ta/86106/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.