Tối khi về đến nhà, sau khi ăn cơm xong, Huyền Ngọc nhìn Huyền Tú nói: “Bát ca, tối nay dạy em học bài nhé.”
Huyền Tú lắc đầu: Hôm nay anh bận công việc rồi, có mấy số liệu chưa hoàn thành, nên tối nay em bảo Thất ca dạy đi.”
Huyền Ngọc cúi gằm mặt đưa mắt lén nhìn Thất ca, để Thất ca dạy cô ư?
Cái miệng nhỏ nhắn của cô khẽ nhếch, bất an cắn hàm răng.
Huyền Tú không nghe thấy câu trả lời, ngẩng đầu vừa thấy biểu tình chột dạ kia của cô, liền híp mắt lại.
“Tiểu Ngọc nhi, bát ca đã nói với em như thế nào?”
“Đúng, thực xin lỗi……”
Hắc Huyền Tú ôn nhu khi nóng giận cũng thật sự dọa người .
“Em đi ngay đây……”
Trước khi hắn sắp tức giận , cô ngoan ngoãn chạy về hướng trên lầu.
Hắn thấy thế, vừa lòng, gật gật đầu. Sau đó, đi vào phòng tắm.
Khi đi trở ra trên người chỉ quấn quanh mỗi một cái chăn bông, đẩy cửa phòng tắm đi ra. Huyền Ngọc ngẩng đầu lên, thấy thân thể nam nhân cường tráng đỏ ửng cả mặt.
Huyền Tú nhướng mày, “Sao vẫn chưa đến đó?”
Huyền Ngọc bối rối, nhưng với ánh mắt dọa người của Huyền Tú, cô đành ngoan ngoãn đi về hướng phòng của Thất ca.
Người thanh niên đang làm việc nghe thấy tiếng mở cửa ngẩng đầu lên. Nhìn thấy bảo bối nhát gan của mình đang rụt rè, sau đó nhắm mắt lại như cố gắng lấy hết dũng khí nói: “Thất ca dạy em làm toán nha,.”
Nói xong cô nhắm chặt đôi mắt, ra dáng như hy sinh vì nghĩa lớn. Thật lâu sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-trai-cam-luyen/86501/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.