Khi Huyền Tú bước vào phòng thì đã thấy Huyền Ngọc đang vò đầu bứt tai, anh ngạc nhiên đi đến gần hỏi:
-Sao thế? Ai chọc em không vui à?
Huyền Ngọc khổ sở nói : « «Quản gia vừa mới đến nói kì thi lần này nếu em không trên bảy mươi điểm thì đừng có về nhà, anh biết đó, với sức học của em, cao lắm là khoảng sáu mươi điểm đã là hết giới hạn rồi… »
Hắc Huyền Tú khẽ cười : « Nếu muốn điểm cao cũng không phải không có cách. »
Huyền Ngọc nghi ngờ : « Cách ? Nhưng cách nào ? Em đâu phải thiên tài chỉ trong một tuần là có thể bay ra được trí thông minh tăng vọt ? »
Huyền Tú vuốt vuốt tóc của nàng : « Nhưng nếu em biết đề thi trước chẳng lẽ không được điểm cao hay sao ?’’
« Anh biết trước đề thi sao ? »
Huyền Ngọc đùa, Huyền Tú cười bí ẩn, không đáp.
Cách thi vào trường cao đẳng còn có hai ngày, Huyền Tú mang đến cho nàng mấy phân bài thi, kêu nàng làm trên mặt đề thi đó.
Nàng làm, hắn canh giữ ở bên cạnh , thẳng đến khi nàng làm xong.
Vừa chỉ, vừa sửa, cuối cùng lắc đầu thở dài.
Nàng sai thật nhiều, với tình hình này năm mươi điểm cũng có thể gọi là tạm được.
Hắn lại rút ra đề dự bị, bắt tay vào dạy nàng đề đó nên làm như thế nào.
Cứ thế, cứ thế, sai rồi lại sửa. Mãi đến khi nàng làm khoảng gần đúng hết mới thôi.
Trong sự nghi hoặc của nàng cuối cùng nàng đã làm xong đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-trai-cam-luyen/86490/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.