Bối rối đẩy anh ra, sau đó cô luống cuống sửa lại y phục của mình. Gương mặt đỏ đến mức không thể đỏ hơn, và lần đầu tiên, cô cảm thây mình thật xấu xa, cảm thấy mình thực sự đã phản bội hai anh.
Nụ hôn của anh ta hoàn toàn không giống với tên bẩn thỉu đã xâm phạm cô trước đây, nồng nàn, quyến rũ mang theo sự tôn thờ, khao khát vô hạn. Không chút thô lỗ tục tằn đáng kinh tởm kia.
Và lần đầu tiên cô kinh tởm bản thân mình! Dám có cảm giác với một nụ hôn của người anh trai mình! Cô cảm thấy mình thật ti tiện, thật đáng xấu hổ.
Cúi gằm mặt xuống, cô nói:
“Hay chúng ta về đi, tôi mệt rồi.”
Đôi mắt tinh nhuệ của anh ta nhìn ra được áy náy cùng bất an, cùng với sự thay đổi trong nội tâm của cô. Anh ta nói:
“Không được, em chưa đi được 1 phần của lễ hội chùa, nếu em mệt, không sao, tìm một nhà hàng nào đó, chúng ta ăn một chút gì, sau đó ta đi dạo tiếp. Có lẽ em không biết, đây là lần đầu tiên từ mẹ anh mất, anh mới được đi dạo hội chùa.”
Anh ta nói thật lòng, bởi vì khi mẹ còn sống mẹ thường hay dẫn anh ta đi khắp nơi để dự lễ. Khi mẹ mất, anh theo ba, nhưng chỉ là bàn chuyện làm ăn, hoặc bay sang quốc gia này đến quốc khác để tìm kiếm tung tích của hai người. Và khi ba ba mất đi, anh ta đã vì kế hoạch riêng của mình, tập trung vào học, làm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-trai-cam-luyen/2128707/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.