Trong gian phòng rộng lớn với thiết kế thật trang nhã, một chiếc bàn cong theo kiểu Châu u, một chiếc ghế da bọc nệm, một dãy sách đủ thứ tiếng nằm trên kệ và một chậu hoa nhỏ ngát hương như tô điểm thêm cho gian phòng thêm không khí mát lành.
Một ông lão đầu tóc trắng phơ đang ngồi nhìn xem quyển tạp chí sáng hôm nay không ngừng gật gù, ông lẩm bẩm với mình:
“Tuyệt, tuyệt thật, hai chàng trai trẻ này không phải tầm thường, tập đoàn Greet theo cháu trai ông dự đoán sẽ sụp đổ trong vòng ba ngày, nhưng hôm nay đã là ngày thứ 5 mà nó vẫn vững vàng trụ hạng trên bảng thị trường của phố Wall, dù mức điểm không cao. Lần này Triệt Nhất gặp khó khăn rồi.”
Lật lật mấy trang tiếp theo vẫn đang đưa tin về đám cưới của tổng tài tập đoàn Lôi Vũ, ông mỉm cười nhìn cô cháu gái xinh xắn trên bìa tạp chí. Nó giống mẹ nó thật, từ khóe mắt đuôi mày, tới bản tính nhút nhát không chấp nhận người lạ.
Ngày trước, khi con gái ông còn nhỏ, nó chỉ quấn quýt ông và anh trai nó, thậm chí đến nhà trẻ cũng không chịu, đến mức ông vì quá thương yêu con nên đã mướn gia sư về dạy riêng, Sơn Bản Đằng Long ngoài việc đeo đuổi đam mê kinh doanh, hầu như tất cả thời gian đều quấn quýt bên em gái, ông lúc ấy còn khá trẻ, vợ ông bị bệnh qua đời sớm, nên ông ngoài việc mở mang địa bàn, vùi đầu vào kinh doanh còn có những cuộc chơi thâu hoan.
Ông cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-trai-cam-luyen/2128699/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.