Trong một gian phòng rộng rãi xa hoa của một tòa đại lâu, người thanh niên mặc u phục đen cúi người cung kính bẩm báo với người đang nằm dài trên ghế:
“Ngài Sơn Bản, mọi thứ đã chuẩn bị xong, chỉ còn chờ ngài quyết định.”
Người đang mặc bộ kimono xanh đậm nhướng mắt uể oải, anh ta khẽ cười: “Tốt, vậy báo với bọn họ làm ngay đi.”
Người thanh niên cúi đầu vâng dạ, sau đó bước lui ra ngoài còn cung kính đóng lại cửa phòng.
Bên trong phòng, Sơn Bản Triệt Nhất mở màn hình lên, bên trên màn hình là hình ảnh của cô bé nhỏ xinh xắn khoảng ba tuổi, gương mặt trắng mịn như thiên sứ, nở nụ cười với hàm răng sún hết một chiếc, anh yêu thương khẽ vuốt ve lên trên màn hình, thì thầm: “Cát Ưu…. Em đã lớn đến thế rồi.”
Đã mười lăm năm qua, không lúc nào anh rời khỏi bức ảnh duy nhất còn sót lại này, cô cô đã bỏ nhà đi, mang theo đứa em gái của anh. Ba anh bị ép buộc lấy mẹ anh, nhưng tận trong thâm tâm của ba anh chưa bao giờ nguôi thương nhớ đứa em gái ruột thịt của mình, trớ trêu thay, cô gái ấy cũng yêu anh. Mẹ anh trong một lần phát hiện ra bí mật động trời này, đã liều lĩnh bỏ chạy ngang đường khi nhìn thấy hình ảnh hai anh em ruột trần trụi quấn lấy nhau trên giường.
Gia gia anh biết tất cả, thậm chí biết cả những tình cảm trái với luân thường này đã lâu, ông đã dùng đủ mọi cách, từ bắt buộc đến hăm dọa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-trai-cam-luyen/2128682/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.