Thẩm Vân Sơ cụp mắt xuống, như đang lẩm bẩm với chính mình:
“Tạ thị là nhà ngoại tổ của ta, dù có hống hách ức h.i.ế.p dân chúng thì ta cũng có thể làm gì được chứ?”
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
Ta nhếch môi cười lạnh. Khi ấy, chẳng phải hắn đã ngồi bên giường ta, tự mình nói ra mấy lời oán hận nhà họ Tạ đó sao? Hắn căm hận nhà họ Tạ vô tình vô nghĩa, dù thân là thứ tử, vẫn là huyết mạch thế gia. Thế mà lại bị gia chủ nhà họ Tạ tùy ý đem nhét vào một gia đình tiểu quan. Nếu không phải về sau tình cờ phát hiện chân tướng, thì đời này của hắn có khác gì bị nhốt trong cái lồng chim nhỏ hẹp, sống mòn cả đời ở một chốn nhỏ?
Khó khăn lắm mới mượn được danh Tạ gia để thi vào thư viện, thế nhưng từng bước đều bị người ta khinh thường, trong khi đám con cháu Tạ gia thì cứ thế thênh thang tiến bước, từng bước thăng tiến.
Hắn sao có thể không hận?
“Huynh trưởng nếu có thể lấy đại nghĩa diệt thân, rồi lại xin Hoàng thượng khoan dung, giữ lại một mạng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-nhi/5018837/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.