8 giờ 30 phút: Trụ sở cảnh sát
Tại một căn phòng kín, tứ phía đều là bức tường được sơn màu đen tuyền và chỉ có một cánh cửa duy nhất để ra vào.
Người đàn bà điên ngồi trước mặt viên cảnh sát lấy lời khai, đã 40 phút trôi qua nhưng bà ta chỉ ngồi đó cười ngây dại, không thể cho bất kỳ lời khai có giá trị nào. Sự kiên nhẫn đạt đến giới hạn, viên cảnh sát mất bình tĩnh đập tay lên bàn lớn tiếng tra hỏi:
“ Tại sao bà lại đột nhập vào nhà của cô Trần Thiên Nhã? Mục đích của bà là gì?”
“ He...he...he” Bà ta không hề e ngại nhìn thẳng vào mắt của viên cảnh sát rồi cười lên vài tiếng, tuyệt nhiên vẫn không chịu nói nửa lời.
Viên cảnh sát bất lực gấp hồ sơ lại rồi lặng lẽ rời khỏi phòng thẩm vấn, cùng lúc đó một viên cảnh sát khác tiến đến gần hỏi thăm tình hình:
“ Có khai thác được gì từ người phụ nữ đó không?”
“ Tôi chịu thua rồi, chắc phải đưa bà ta đi giám định tâm thần thôi.” Viên cảnh sát lấy lời khai mệt mỏi lắc đầu, tính đến nay anh đã đối diện trước rất nhiều tội phạm nguy hiểm nhưng trường hợp này là lần đầu tiên anh gặp phải.
Trong lúc hai viên cảnh sát nói chuyện với nhau bên ngoài, thì ở trong phòng thẩm vấn, người đàn bà điên vẫn ngồi đó cười một mình, đôi mắt vô hồn nhìn về khoảng không phía trước.
Bỗng nhiên có luồng khí lạnh thổi đến, dù hiện tại đang ở trong một căn phòng hoàn toàn kín. Nụ cười điên dại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-hon-tan-nuong/1804755/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.