Đường Mặc Phi thử nghiêng nghiêng đầu, ánh mắt Long Vũ sắc bén như kiếm gắt gao truy tới, y biết hiện tại không thể lãng tránh nữa, đành phải tạm thành thật gục đầu xuống.
“Ngươi còn nhớ rõ lần đầu tiên phụ thân ta mang ta đến Long gia các ngươi không?”
Long Vũ im lặng, mặc dù Đường Mặc Phi không có trực tiếp trả lời vấn đề của hắn, nhưng mà hắn cũng không có nắm vết thương của nam nhân nữa, hắn cảm thấy Đường Mặc Phi hỏi lời này tất có nguyên nhân. Hắn cũng nhớ rõ từng ly từng lý những chuyện hắn cùng Đường Mặc Phi cùng một chỗ, bất quá Long Vũ vĩnh viễn cũng không để cho nam nhân cười đến cợt nhả trước mắt này biết hắn để ý y đến cỡ nào.
Lúc ấy, đại nhân của hai nhà để cho huynh đệ Long gia cùng Đường Mặc Phi chơi đùa với nhau, về sau Thái Tử cấp triệu Long Ngâm vào cung, trong hoa viên Long gia chỉ còn lại Đường Mặc Phi cùng Long Vũ.
Bởi vì mới gặp nhau nên Long Vũ vô cùng khẩn trương, không hiểu ra sao lại tát cho Đường Mặc Phi một cái, nên tiếp đó hai người ở chung cũng khó tránh khỏi có chút xấu hổ. Cũng may Đường Mặc Phi không thích nhàn rỗi, sau khi huynh trưởng Long gia ôn nhu thân thiết kia rời đi, hắn cùng Long Vũ mắt to trừng mắt nhỏ cũng không nói chuyện gì liền đưa ra tỷ thí, xem ai chạy tới phía trên cây đại thụ trước mà không cần dùng khinh công.
Đường Mặc Phi từ nhỏ đã thích leo cây đào trứng chim, nên đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia/210374/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.