Chương trước
Chương sau
An ủi cậu em nhỏ xong, Dạ Hiên mặc quần áo đàng hoàng chạy ra ngoài gọi cô dậy. Vừa ấn chuông cái nhưng không thấy ai, anh tiếp tục ấn cái nữa, lúc này dáng vẻ mệt mỏi của cô xuất hiện. Dạ Hiên bỗng dưng giật mình và nhớ tới giấc mơ mà giật mình. Hình như trong giấc mơ cô ăn mặc y như thế này. Phải chăng là điềm báo. Thôi anh chắc phải tránh xa lLộ Khiết một chút, nếu thực sự xảy ra chuyện như trong giấc mơ kia anh sẽ phải ngồi bóc lịch mất.
Dạ Hiên dùng điện thoại gọi cô dạy, mãi mới thấy Lộ Khiết nghe máy, giọng cô ngái ngủ “Alo.”
“Chào mừng…bípppp”
Lộ Khiết trực tiếp ngắt máy, Dạ Hiên đầu dây bên này thất thần không ngờ mình lại bị cô ngắt máy một cách phũ phàng như vậy. Anh ngồi chờ trước cửa phòng để cảnh cô mãi đến 8 giờ sáng mới thấy con bé kia ngóc đầu ra ngoài.
“Ủa? Anh ngồi đây suốt à?”
“Ừ, chờ con nhóc ham ngủ nào đó.”
Lộ Khiế bĩu môi nhìn anh không cam lòng nói “Xin lỗi.” Dạ Hiên cười cười khoác vai cô kéo đi xuống phòng ăn. Tính ra mấy ngày này toàn ăn không biết Lộ Khiết có béo lên cân nào không ta?
Bố mẹ Lộ Khiết hình như đã rời đi từ sáng, hầu như là tự túc ăn chơi. Lộ Khiết cùng với Dạ Hiên đến khu công viên nước. Dạ Hiên nhìn Lộ Khiết không khác gì đứa trẻ con khiến anh có cảm giác mình giống một người bố hơn là người yêu.
Chỉ mới đi được có vài trăm mét mà đã gặp đến ba cọp chạy ra xin số điện thoại của anh, hầu như đều bị anh từ chối hết. Sau khi từ chối anh đưa gương mặt vô tội nhìn Lộ Khiết lập tức bị cô lườm đến cháy mặt. Từ một người đàn ông lạnh lùng, không quan tâm đến ai bao giờ, bây giờ đã chính thức trở thành một thê nô chính hiệu. Không sợ trời không sợ đất chỉ sợ vợ.
Hai người vào công viên nước, Lộ Khiết nhìn Dạ Hiên đang loay hoay tính cởϊ áσ, cô liền hỏi “Anh định cởϊ áσ hả?”

“Chứ sao?”
“Thế em cũng cởi.” Nói rồi cô đưa tay tính cởϊ áσ của mình. Dạ Hiên thấy vậy vội vàng giữ cô lại, mắt láo liên xung quanh xem đã có thằng nào nhìn lén “vợ mình” chưa.
Anh nhiên mặt nhìn cô “Không được.”
“Nhưng anh được cởi mà.” Cô ra vẻ tủi thân nói với anh nhưng tất cả đều là diễn, thử mà cởϊ áσ khoe thân cho đám con gái ngoài kia xem, bà đây có chặt anh ra làm từng khúc không?
“Được rồi, không cởi.” Mang tiếng mà đi chơi công viên nước nhưng nhìn hai người kì lạ đang đi vòng vòng, quần áo thì nguyên xi. Vì không mặc bikini nên không được phép chơi mấy trò cảm giác mạnh, Lộ Khiết chỉ đành chơi vơi trên dòng sông lười để nó quấn mình đi đâu thì đi. Sông lười nó giống như một dòng sông, có một dòng nước, hướng nước cố định, không cần làm gì nó cũng tự đẩy mình đi.
Lộ Khiết ngồi chồm hỗm trên chiếc phao còn anh thì đứng bên dưới đu vào chiếc phao, thỉnh thoảng lại đây cô đi.
“Nắng quá, nhóc hôn anh đi.”
Lộ Khiết khó hiểu quay lại nhìn anh, vế trước với vế sau hình như không liên quan xíu nào luôn ấy, tự nhiên cái nắng rồi đòi hôn người ta, cha này khùng hay gì.
Dạ Hiên cười thích thú nhìn về mặt ngu ngơ của Lộ Khiết. Hai người cứ chơi vơi trên đấy, thỉnh thoảng lại nói chuyện vài câu với nhau.
Bên cạnh bỗng dưng có một cặp đôi cũng giống như Dạ Hiên và Lộ Khiết, người con trai đằng sau đẩy bạn gái ngồi trên phao nhưng hai người đó nói chuyện có chút.
“Anh, anh tính khi nào thịt em.”

Lộ Khiết giật mình nhìn cô gái kia, gì mà bạo gớm.
Chàng trai kia nói “Thịt em là chuyện sớm muộn, khỏi lo, anh thương bé nhất.”
Dạ Hiên cười cười nói với cô “Anh thương bé nhất.”
Lộ Khiết đỏ mặt nghe anh học theo chàng trai kia nói mấy lời sến súa, cô cũng không kém ah nói “Biết rồi, em đều chụp màn hình hết rồi, chàng trai chồng em.”
Đôi bên kia bỗng dưng liếc về phía hai người, Lộ Khiết nhìn hai người đó thầm nghĩ “Lườm gì mà lườm, có qua có lại mấy người cho tụi tui ăn cơm chó thì chúng tôi cho lại.”
Dạ Hiên buồn cười đẩy Lộ Khiết đi nhanh hơn, anh vừa đi vừa nói “Chàng trai cuồng em đang cảm thấy cô đơn, hôn anh một cái đi.”
“Không.”
“Aaa” Dạ Hiên bỗng dưng kéo cô xuống khỏi chiếc phao, Lộ Khiết tay chân ôm chặt lấy người anh, Dạ Hiên vui vẻ cúi xuống hôn cô một cái. Những người xung quanh bắt đầu ngán ngẩm, cơm tró dạo này chất lượng cao thật, đi đâu cũng có.
Lộ Khiết bị anh hôn đến say sầm mặt mũi, cô đánh vào ngực anh một cái khẽ mắng “Thứ biếи ŧɦái.”
“Chỉ biếи ŧɦái với nhóc.” Nói rồi anh bế cô ra khỏi dòng sông lười, cả cơ thể anh bao bọc lấy cơ thể cô không để chừa miếng da thịt nào cho người đàn ông khác thấy cả. Tự nhiên anh có hứng thú cùng cô chơi mấy trò mạo hiểm, anh quyết định sẽ đi mua bikini cho cô nhưng là mấy loại trẻ con không quá bó sát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.