Thẩm Hạo Thần vội cúp máy, nét mặt anh lúc đó có chút nghiêm trọng nhưng đến khi quay sang nhìn An Chi thì anh lại mỉm cười như không có chuyện gì xảy ra. Thế nhưng An Chi đã sớm phát hiện ra điều bất thường, cô liền hỏi anh:
“Ban nãy có phải Nghiêm Tống gọi cho anh không? Có chuyện gì mà trông anh có vẻ căng thẳng thế?”
Trước mặt An Chi, Hạo Thần không muốn nhắc đến ba chữ “Dương Chí Thành” vì sợ cô sẽ lại nhớ đến những chuyện kinh khủng đã diễn ra trước đây. Anh vờ như chẳng có gì cả rồi nhanh chóng chuyển chủ đề sang chuyện khác.
“Em pha nước chanh cho tôi sao?”
An Chi ngây người xong cũng gật gật:
“Ừm, cả ngày nay anh làm việc ở công ty chắc mệt lắm. Với cả tôi muốn cảm ơn chuyện lần trước nữa.”
Thẩm Hạo Thần uống một hơi hết sạch cốc nước chanh mát lạnh, anh chẹp miệng nhìn cốc nước rồi hỏi:
“Chỉ với một cốc này thôi sao?”
Lục An Chi không hiểu ý anh, cô cau mày nhìn anh đầy ấp úng.
Thấy vậy Hạo Thần liền đặt cốc nước xuống bàn, anh vòng tay ra sau cạnh ghế sofa, nhẹ nhàng ôm lấy vai của An Chi rồi kéo cô sát lại gần. Hành động của anh nhanh đến mức An Chi chưa kịp phản ứng thì đã nằm gọn trong vòng tay của anh.
“Ý tôi là em cảm ơn tôi chỉ với một cốc nước chanh thôi à?”
Ánh mắt của Thẩm Hạo Thần càng nhìn càng thấy có đầy gian ý, từ sau lần An Chi bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-tien-dinh-ket-hon-voi-tinh-cu/3355821/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.