Quan Vi Duyệt sững sờ. Đa tình? Hóa ra là cô tự đa tình thật? Haha, là cô ngu ngốc nên mới bỏ lỡ sáu năm thanh xuân để chờ đợi người ta, mặc dù người ta chưa hề hứa hẹn gì với bản thân cô. Hối hận, cô hối hận rồi... Hối hận thật rồi...
- Vũ Dụ Bạch... Cậu.... Khốn nạn!
Nói xong, Quan Vi Duyệt xoay người bỏ đi, khi cô bước qua người anh thì dưới ánh mắt của Vũ Dụ Bạch có chút gì đó khó nói, ở trong phòng ăn... Tư Tiểu Thất mở cửa ra, cô ấy nhìn Vũ Dụ Bạch, rồi khẽ nói
- Rõ ràng anh rất yêu chị ấy mà?
Vũ Dụ Bạch sững sờ. Đúng rồi, rõ ràng là anh rất yêu Quan Vi Duyệt, cũng vì Tiểu Thất có nhiều nét giống cô nên anh mới nuông chiều Tiểu Thất, nhưng mà... Anh cũng có điều khó nói thành lời.
- Tiểu Thất, em đừng nghĩ nữa.
Nói xong, Vũ Dụ Bạch định bước vào trong thì Tư Tiểu Thất khẽ nói
- Có phải vì chuyện đó không?
Vũ Dụ Bạch bất động một hồi, rồi khẽ gật đầu.
Tư Tiểu Thất quen biết Vũ Dụ Bạch cũng khá lâu rồi, bản thân Tiểu Thất cũng biết Vũ Dụ Bạch thích ai, yêu ai... Nhưng Tiểu Thất luôn tự lừa dối mình là anh yêu cô, thật lòng thật dạ yêu mình, nhưng nếu ai đó cả gan dám xem lén ví của anh sẽ thấy... Trong ví của anh có rất nhiều ảnh của Quan Vi Duyệt, ngay cả trong phòng riêng cũng có. Chưa hết, mỗi năm đến sinh nhật của Quan Vi Duyệt anh đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-thanh-doi/2930286/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.