Quan Vi Duyệt thất thần... Chẳng lẽ những lời Nhạ Ly nói đều là sự thật? Cô... Chính cô là gánh nặng đối với Vũ Dụ Bạch? Ha... Sắc mặt Quan Vi Duyệt trầm xuống, cũng đúng... Cô không biết võ, một chút cũng không biết... Cô đúng là gánh nặng đối với Vũ Dụ Bạch... Nếu... Nếu bây giờ cô ở bên Vũ Dụ Bạch chắc chắn chỉ khiến anh bận tâm thêm... Quan Vi Duyệt lắc đầu... Không đúng! Cô không phải phế nhân! Chắc chắn cô không bỏ cuộc....
Nhạ Ly nhìn sắc mặt của Quan Vi Duyệt chuyển biến thất thường liền cười thầm. Sau đó, cô ta bước đến trước mặt của cô, lạnh lùng nâng gương mặt của cô lên... Nói
- Quan Vi Duyệt, cô nghĩ... Bên cạnh Vũ Dụ Bạch thiếu nữ nhân sao? Cô nghĩ... Anh ấy sẽ mạo hiểm cứu cô sao? Ha... Cô ngây thơ quá...
Nhạ Ly cười khinh rồi hất cằm cô sang một bên, phủi phủi tay đứng dậy, xoay lưng về phía cô... Lên tiếng nói tiếp
- Sáu năm nay cô không ở bên cạnh anh ấy, cô hiểu anh ấy được bao nhiêu? Cô dám chắc anh ấy yêu cô sâu đậm mà hi sinh tính mạng sao? Hay là...
- Đủ rồi! Cô nói đủ rồi! Tôi không muốn nghe... Không muốn nghe!
- Ha... Nổi giận rồi sao? Thật là nóng tính... Dụ Bạch không thích đâu!
Nói xong, Nhạ Ly bước đi... Bỏ mặc Quan Vi Duyệt đang ngồi co ro một góc khóc nức nở. Cô thật sự là gánh nặng của anh sao? Anh thật sự có yêu cô không? Hay là... Hay là đúng như lời Nhạ Ly nói, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-thanh-doi/2930248/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.