Ánh mắt cô ta có phần đa tình nhìn lấy hắn mà nói ” Lưu Văn lát anh có thể đưa em đến trường được không?”
Bánh mì trên tay Lưu Phong đồng thời rớt xuống, cậu cảm thấy sao mỗi lần cô ta lên tiếng liền tạo ra một cảm giác căng thẳng như vậy. Thấy hắn không trả lời cậu đành lên tiếng giải cứu lấy hắn và cả không khí ngộp ngạt này
“ Tiếc quá lát nữa anh ấy lại chở em với chị Doãn Đình rồi sợ là không đủ xe”
Cô ta không tin cô ta chỉ tin những lời mà hắn nói đành nhìn hắn chờ đợi câu trả lời “ Có phải vậy không”
Thái độ im lặng của hắn hoàn toàn thay cho sự trả lời, kế hoạch của cô ta tưởng chừng như bị sụp đổ nhưng lại ngay sau đó ánh mắt cô ta lại sáng rực lên khi nghe hắn nói
“ Em muốn đi thì cứ việc nhờ quản gia hàn chở đến không cần phải hỏi”
Bạch Nguyệt Lâm và Lưu Chấn Hoa đang cắt miếng thịt trên dĩa lời nói của hắn có phần khiến động tác dừng lại, hai bọn họ mở to mắt nhìn nhau rốt cục con trai của hai người họ thực sự nhận thức được ý đồ của cô ta không?
Lưu Phong nghe thấy cậu còn suýt nữa bị hắn làm cho mắc nghẹn, cậu đã nói tới mức đó mà hắn vẫn còn cho cô ta tuỳ tiện như vậy đúng là khiến người khác phải bực mình. Cậu không chịu đựng được nữa liền đứng dậy xách balo ra ngoài trước
“ Con đi học trước đây!”
Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ngo-hep-toi-muon-yeu-chac/3509734/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.