Hắn im lặng rời đi, Lưu Văn một mình đi đến ngôi nhà trong hẻm không nói không rằng dùng sức đạp vào cánh cửa
Mấy người ngồi trong đó được một phen giật mình, một thủ lĩnh trong đám đấy nhận ra hắn liền lên tiếng
“ Lưu Văn mày không biết phép tắc à, đây là địa bàn của tao mày cũng phải biết chứ”
Lưu Văn bình thản rút điếu thuốc từ trong bao rồi ngậm vào miệng “ Mày vừa làm gì Kiều Tử?”
Lục Sâm nhếch môi đột nhiên cười lớn “ Quả đúng là đại ca đứng đầu, tao mới chơi đùa với nó một chút mày đã đến để tìm tao”
Vẻ mặt hắn không rõ cảm xúc, tự nhiên kéo ghế ngồi nhìn bọn họ “ Tao không biết mày muốn gì nhưng mày đụng vào Kiều Tử thì tao không chắc một trong số họ ai sẽ là người thế mạng đâu”
“ Haha, mày đang ở địa bàn của tao lại tính uy hiếp tao à” Lục Sâm trừng mắt nhìn hắn
Hắn búng nhẹ tàn thuốc, âm thanh lạnh nhạt nói “ Mày thử đi”
“ Thằng nhóc ranh như mày đừng lên giọng với tao”
Lưu Văn đứng dậy tiến tới người đàn ông, Lục Sâm giờ mới thấy rõ vẻ mặt thản nhiên bình tĩnh của hắn đúng là hắn chưa kịp làm gì cũng có thể khiến người khác phải run rẩy
Lục Sâm không tự chủ được mà lùi xuống.
“ Tao chỉ tới để cảnh cáo mày dạy dỗ lại đàn em mày một chút nếu tụi nó còn làm loạn một lần nữa tao chắc chắn với mày, tao sẽ trả đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ngo-hep-toi-muon-yeu-chac/3500068/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.