Nhảy vọt lên thành rồi nhảy xuống dưới. May mắn không một ai phát hiện. Cô liệt chân, chạy đi nơi này chỗ khác nhưng lại chẳng thấy ngục đâu cả
-Đúng là điện, rộng quá mất
Đứng thẳng dậy, cô ngẫm nghĩ một chút rồi vụt chạy đi
-Tới rồi
Cô nhìn lên, nó lớn kinh khủng rồi cao nữa. Có mấy tên canh gác. Cô phải lẻn vào bằng cách gì đó thôi
-Bây giờ... ây thấy tội cho tội nhân đó quá, nếu chấp nhận sớm thì sớm đã được thả ra rồi. Ngày ngày chịu cực hình như vậy thì sao mà chịu nỗi. Đến ma cà rồng như ta còn chưa chịu được mà cô ta là ma chưa được thuần hóa hoàn toàn nữa chứ. Không chừng mất mạng như chơi đó
-Chịu chứ giờ sao, cô ta ngoan cô và cả Hậu Vương cũng vậy mà thì làm sao. Nếu cô ta không chịu làm theo ý Hậu Vương thì phải chịu phạt. Một là chết, hai là làm con chó cho Hậu Vương... như chúng ta
-Thôi thôi đừng nói nữa mau mau mang đồ nghề vào mới không là bị mắng nữa đó
Hai tên lính đó tức tốc vác trên vai một thùng đồ thật nặng. Nghe mấy tên đó nói mà cô lo lắng vô cùng. Cô liền lẻn theo sau chúng vào bên trong ngục. Âu phục trên người cô màu đen cộng thêm bóng tối nên nếu ko chú ý rõ thì cho dù có là ma cà rồng đi chăng nữa cũng khó có thể nhìn ra. Đi ngang qua một cửa ngục. Bóng dáng quen thuộc đang trong đó. Hai tay bị gán chặt vào thanh gỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ma-ca-rong/3207425/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.