Thiên Di dần mở mắt ra, cô thấy một khung cảnh quen thuộc
-Trần nhà... kí túc xá của mình ư???
Nhận thức được, cô bật dậy ngay
-Mình... sao lại ở đây???
Lúc này Tiểu Ngư đang trong phòng tắm bước ra. Quay lại thì thấy Thiên Di đã tỉnh
-Tiểu Di??? Cậu tỉnh rồi sao??? Cậu cảm thấy thế nào rồi??
Tiểu Ngư vội chạy lại bên cạnh Thiên Di. Thiên Di lúc này đang nằm giữa căn phòng của kí túc xá. Nghe tiếng của Tiểu Ngư, Tiểu Nhi va Như cũng vội chạy ra. Khi mọi người đã tập hợp đông đủ, Thiên Di lên tiếng hỏi
-Sao... sao mình lại ở đây???
-Là nhờ có Tiểu Nhi đó, Tiểu Nhi đã được người bắt cóc cậu gọi cho và nhờ theo đó Tiểu Nhi lần tìm nhờ định vị điện thoại
-Tụi mình vẫn chưa tới được nơi tên bắt cóc đó nhưng lại tháy cậu giữa đường nên thôi
-Vậy sao??? Ôi... chết rồi
-Chuyện gì vậy???- Hai người kia đồng thanh
-Mai thi rồi nhưng hiện mình vẫn chưa ôn lại cái gì hết
Trong lúc Thiên Di vẫn đang hỗn loạn thì Tiểu Nhi chạm lâyd vai trấn an
-Bình tĩnh lại Thiên Di, cậu nhìn ra cửa sôt đi, trời đang mưa đó nên cuộcthi ngày mai tạm hoãn
Nghe vậy Thiên Di liền nhìn ra cửa sổ. Cô nhìn một hồi lâu... Rầm!!! Tiếng sét đánh mạnh xuống một cái. Thấy lóe sáng ánh sét đánh xuống, Thiên Di giật mình la lớn thụt lùi mãi cho đến góc tường sau đó lấy hai tay ôm đầu và bắt đầu khóc. Ba người kia nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ma-ca-rong/3207378/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.