Thiên Di nhìn thấy thầy mình bước vào nhà lễ phép chào hỏi (Thầy dạy karate)
-Thầy... đến đây có gì không ạ???
-À em về rồi à
-Con vào đây ngồi nhanh nhanh- Mẹ Thiên Di nói
Nghe vậy thiên Di liền vào cất cặp rồi đi ra ngồi cạnh mẹ mình. Thầy Thiên Di bắt đầu nói chuyện
-Em chính là học trò giỏi nhất mà thầy dạy nên hôm nay thầy muốn em đại diện thầy và các bạn...
-Đi tham gia giải đấu... nữa sao???- Thiên Di ngắt lời hỏi
-Em đoán đúng ý thầy đó
Mặt Thiên Di có gì đó dịu xuống thấy vậy thầy cô liền hỏi
-Em sao vậy???
-Dạ em...
Thấy Thiên Di ngập ngừng, mẹ cô lên tiếng
-Thiên Di con à
-Dạ mẹ
-Con cứ đi đi, mẹ có hàng xóm và bạn con chăm sóc mà
-Nhưng...
-Con cũng lớn rồi mà không lẽ cứ mẹ mãi sao
-Nhưng...
-Và mẹ cũng đã lơn không lẽ lại phải luôn nhờ vào con sao... sao nữa đây... có đồng ý hay không thì bảo
Thiên Di từ gương mặt lo lắng chuyển sang gương mặt vui tươi hẳn ra
-Dạ... con biết rồi. Thầy à, em sẽ đi... mà thầy đã thông báo cho nhà trường chưa ạ
-Thầy phải được em đồng mới dám thông báo chứ
-Dạ hihi...
-Nếu em đồng ý rồi thì thầy sẽ nói lại với nhà trường
Thầy ra về rồi Thiên Di tám chuyện với mẹ mình một chút rồi vào nấu ăn... Sáng hôm sau, cô đến trường. Cô vừa đi vừa nhẩm nhẩm lại lí thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ma-ca-rong/3207366/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.