Sáng hôm sau, Thuên Di di học với vẻ mặt buồn rầu. Mới vào Triệu Giã đã hỏi
-Vẫn còn buồn chuyện đó hả??- Anh nói với khuôn mặt nghênh nghênh
Nhìn thấy vậy Thiên Di liền quay mặt sang chỗ khác
-Nè, thái độ đó là sao hả, người ta hỏi thăm mà như vậy sao??
-Hỏi thăm??? Tôi tưởng anh đang đùa cơ
Nói xong Thiên Di nàm xuống bàn quay sang chỗ khác
-Thiên Di ơi!!!- Thiên Hạo từ bên ngoài nhìn vào tìm hình bóng Thiên Di. Thiên Di đang nằm thì ngồi khựng dậy khi nghe tiếng Thiên Hạo
-Là anh Thiên Hạo sao??
Thiên Di chạy ra chỗ Thiên Hạo với khuôn mặt tươi tắn
-Xí... anh hả, thân quá ha
Anh chán nản gục đầu xuống bàn. Thiên Di chạy ra ngoài này liền hỏi
-Anh ở đâu mấy hôm nay sao em không thấy thế??
-Anh có công việc nên về triều ấy mà, nào, em xoay một vòng anh xem
Thiên Di xoay một vòng rồi nói
-Em không sao đâu, khỏe mạnh lắm. Anh nhìn xem, vết thương của em cũng đã lành đi rồi??- Thiên Di vừa nói vừa vỗ vỗ vào bụng mình chỗ vết thương
-Không sao là tốt rồi. Thôi anh về lớp nha
Anh quay lại thì bắt gặp hai cặp mắt đang hướng về mình
-Ơ... xin... xin lỗi, ta về nào
-Hay lắm- Kiều An nói
-Về thôi- Nam Đằng nói- À, vết thương sao rồi???
-Không sao rồi- Thiên Di trả lời
-Đi về- Nam Đằng nói
Họ quay sang thì bắt gặp ánh mắt của Nhan, Hạo và Triệu Giã đang nhìn nhưng họ đã lướt qua ngay. Thiên Di vào lớp và bắt đầu tiết học. Tan học buổi sáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ma-ca-rong/106355/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.