Thiên Di dẫn họ ra ngoài để mẹ mình không nghe cuộc nói chuyện
-Cậu muốn gì, sao dám trốn viện hả, câuu biết làm vậy lớp sẽ lo lắng lắm không- Một người đã mắn riết ngay lập tức
-Mình xin lỗi mà- Thiên Di bịt tai nói- Chủ là mình lo cho mẹ thôi
-Vì cậu đang ở bệnh viện nên tụi mình đến đây để chăm sóc cho mẹ cậu đây nè
-Các cậu định nói cho mẹ mình biết bệnh tình của mẹ mình đó hả??
-Đúng rồi chớ làm sao mà giấu được
-Không được, mẹ mình sẽ kích động lắm đó
-Chớ cậu định làm gì cơ chứ, định ở đây luôn hay sao, không lo cho bản thân mình hả
-Coi như mình xin các cậu đi, mình hứa là mình sẽ chăm sóc cho bản thân mình mà. Chỉ cần các cậu không nói chuyện này cho mẹ mình thôi
-Được rồi, đừng bàn cãi nữa, mẹ cậu sẽ nghi ngờ nếu như cậu ở ngoài này lâu đó. Vào nhà đi nào
Họ định vào nhà thì Thiên Di tiếp
-Bảo Bảo cậu không về nhà hay sao mà còn...
Bảo Bảo nhìn lại mình mới sực nhớ rằng mình vẫn còn đang mặt đồ đi học
- Quên mất, thôi mình đi về nha. Đi thôi bà kia (Dõng Mạc)
Mấy người còn lại vào nhà
-Các con đến chơi đó hả??
-Dạ tụi con đến thăm Thiên Di??
-Thăm???- Mặt Thiên Di có chút tái nhợt
-Dạ đúng, Thiên Di hồi chiều không may bị trợt chân té ở nhà vệ sinh nên tụi cháu hay lo lắng
Thiên Di thở nhẹ
-Dạ con không sao, chỉ bị xước nhẹ thôi hà
-Coi chừng đó nghe chưa, nó mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ma-ca-rong/106352/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.