20 năm sau, trên con phố nhộn nhịp, tại một căn chung cư nho nhỏ, một cô gái đang đứng trước gương chỉnh chu lại bản thân. Tóc cột lên một chùm, sửa sang lại chiếc váy của mình lấy cặp sách đến chiếc bàn dành cho hai người. Cô đặt cặp sách mình xuông rồi đến chỗ mẹ mình dìu mẹ mình dậy
-Mẹ ơi, Thiên Di của mẹ chuẩn bị xong rồi, lên ăn cơm đi
-Thiên Di à, để mẹ, con đi học đi chớ kẻo trễ- Mẹ Thiên Di vừa ngồi dậy vừa nói
Thiên Du thở dài
-Mẹ à, lo cho con làm gì, bản thân mẹ còn lo chưa nổi mà
-Con nhóc này- Mẹ Thiên Di nhấn tráng Thiên Di một cái- Mẹ chỉ có mình con, không lo cho con thù lo cho ai đây
-Chậc... mẹ, con đã 20 rồi mà, con tự lo cho bản thân được
-Được rồi được rồi, mẹ thua mẹ thua. Ăn cơm nào
Hai người ăn cơm. Khi ăn xong mặc dù đã gần trễ học nhưng Thiên Di không hề lúng túng mà con ung dung nhìn và chờ mẹ mình ăn xong xếp dọn sạch sẽ mới rời khỏi nhà
-Thưa mẹ con đi học
Thiên Di chạy thật nhanh đến trạm xe bus mặt dù cô đang mặt váy nhưng xe bus đã chạy. Thế là cô trễ xe
-Haiz... lại trễ nữa rồi
Một chiếc xe con trắng từ đằng xa thấy cô trễ xe chạy tới định mời cô lên xe nhưng cô đã chạy đi mất đến con hẻm đối diện
-Bộ cô ta định chạy bộ chắc- Một người con trai trong xe nói
-Điện hạ, ta đi được chưa ạ- Một người khác ngồi trên chỗ lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-ma-ca-rong/106342/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.