Ngày hôm sau Lý Hi không tiếp tục xuất hiện nữa, nhưng càng như vậy hắn càng không thể yên tâm. Hẵn vẫn hiểu rõ tính tình Lý Hi, tuỳ hứng lên thì thật sự là chuyện gì cũng làm được. Nhưng hắn lại không muốn can thiệp quá nhiều vào suy nghĩ của Lý Hi, có lẽ cậu nháo một hồi sẽ tự mình suy nghĩ thông suốt, con người luôn luôn muốn lớn lên, hắn không thể tiếp tục chiều Lý Hi nháo như thế nữa.
Uông Cẩm Viêm liếc mắt một cái liền nhận ra Lý Hi, y đã từng thấy hình của cậu trong điện thoại di động của Trần Hãn, khuôn mặt tuấn tú cùng nụ cười như hoa khiến người ta khó quên.
“Cậu quen à?” Uất Trì từ trên xe bước xuống đã nhìn thấy một người đang đứng ở cửa, Uông Cẩm Viêm sững sờ đứng tại chỗ.
Uông Cẩm Viêm nhìn Lý Hi gật đầu một cái, “Cậu lên trước đi, nói với đội trưởng Lý một tiếng, lát nữa tôi sẽ quay lại!”
“Được!” Uất Trì nhìn Lý Hi một chút rồi vỗ vỗ vai Uông Cẩm Viêm, “Tôi đi trước!”
Uông Cẩm Viêm nhìn Uất Trì đi vào lầu cao ốc mới tiến tới phía trước, “Cậu tìm tôi có việc?”
Lý Hi quan sát Uông Cẩm Viêm một hồi mới xác định, “Trần Hãn đang sống chung với anh?”
“Phải!” Uông Cẩm Viêm khẽ nhíu mày thấy khó chịu khi bị cậu quan sát, nhưng vẫn lịch sự gật đầu. “Cậu đặc biệt tới tìm tôi không phải đã xác định được tôi và anh ấy đang ở chung rồi sao?!”
Lý Hi cắn môi dưới một hồi lâu mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-lan-len-giuong/3060288/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.