*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xe bị đưa đi sửa chữa, mỗi ngày đi làm chỉ có thể dựa vào xe buýt. Buổi sáng đi làm đứng giữa đám người chờ xe buýt, trên đường cái xe qua xe lại duy chỉ không thấy hắn phải ngồi xe buýt, chờ đợi khiến hắn cáu kỉnh bực bội. Vừa dùng điện thoại lướt web vừa thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn coi xe buýt tới chưa. Đợi gần 20 phút rốt cuộc mới thấy một chiếc xe buýt màu đỏ của tuyến 18 từ từ đi tới.
Xếp hàng lên xe thì trong xe đã chật ních người, hắn đã lâu không thể nghiệm qua loại cảm giác đi làm vào giờ cao điểm bị chen chúc đến người biến thành thịt hộp này. Người chen chúc nhau, xung quanh đủ loại mùi nước hoa và mùi mồ hôi, gay mũi đến khó ngửi. Xe chậm rãi khởi động, Trần Hãn tìm một chỗ gần cửa xe đứng vững nghe tiếng động cơ ô-tô gầm rú, nhàm chán nhìn ngoài cửa sổ. Sau khi qua hai trạm chợt nghe tiếng một người đàn ông giơ tay lên sờ túi rồi kinh hoảng hô to, “Không thấy tiền của tôi, kẻ trộm còn ở trên xe, bắt kẻ trộm lại!”
Người đàn ông vừa hô hoán lên người trên xe nhao nhao như nước sôi quan sát lẫn nhau, ồn ào suy đoán kẻ trộm là ai, đúng lúc gặp phải đèn đỏ tài xế đạp chân phanh lại đột nhiên có một người phụ nữ theo quán tính sà vào lồng ngực hắn. Nhưng Trần Hãn không chịu nổi diễm phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-lan-len-giuong/25134/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.