Hàn Thiếu Vy được đưa tới một vườn hoa rất đẹp, những khóm hoa được trồng vào những ô vuông đất có lát đá hoa xung quanh. Có những cây cổ thụ thân to đến mấy chục gang tay, có những cây cao chót vót chọc trời, có những cây ăn trái sai trĩu quả, tỏa mùi hương dễ chịu. Cô ngỡ mình như một nàng công chúa vậy.
Nhưng mà...hình như chẳng có công chúa nào mặc đồ ngủ cả.
Hàn Thiếu Vy bỗng dừng chân, đứng trơ ra hơi ngại ngùng. Trong khi khu vườn mộng mơ như thế này, hai anh chàng nào đó thì chỉn chu đẹp đẽ thế kia, còn cô thì...
Trời ơi, mất mặt thật đấy.
- Sao đang đi lại dừng, nghĩ gì đấy? - Dương Hàn Phong thấy cô không đi tiếp, quay lại hỏi. – Mỏi chân à? Hay muốn bế kiểu công chúa không?
- Có công chúa nào mặc đồ ngủ đâu. Anh đừng chọc tôi. - Cô cười ái ngại, mặt đỏ ửng. Không biết là do cô mặc đồ ngủ hay do lời bông đùa của ai kia.
Còn ai đó thì cứ như đi guốc trong bụng cô vậy. Dương Hàn Phong dường như đã hiểu ra sự ngại ngùng của cô. Hắn mỉm cười đi đến phía sau, dùng tay nắm lấy hai vai cô, thì thầm:
- Không phải ai mặc lễ phục cũng trở thành công chúa. Em là công chúa vì bản thân em vốn đã cao quý như vậy chứ không phải vì bộ quần áo trên người em.
Hắn nhìn vành tai cô đã đỏ như ớt chín thì suýt bật cười thành tiếng. Thừa thắng xông lên, hắn nắm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-lam-ban-gai-toi-nha/2210646/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.