Não bộ Trầm Giai Lạc là một mảng trắng xóa, hình ảnh lưu lại cuối cùng là khuôn mặt tượng tạc của Phong Dực phóng gần trong tầm mắt. Bờ môi ấm nóng của hắn nhẹ áp lấy đôi môi anh đào của cô, chiếc lưỡi ngang tàng quấy đảo khoang miệng cô. Bàn tay hắn không an phận, siết chặt, giam cô vào trong lòng, áp sát vào lồng ngực vạm vỡ của hắn. Cô không biết mình đã bị hôn mất bao lâu, chỉ biết sau khi môi hắn rời khỏi môi cô, sức lực một chút cũng không còn ngả người dựa vào hắn.
Nhìn thân ảnh nhỏ bé xụi lơ trong lòng, đôi mắt mông lung, mặt đỏ hồng, đôi môi anh đào bị hắn ngậm cắn có chút sưng, son môi bị lem trên khóe miệng có chút quyến rũ. Hắn hít một hơi lạnh, bảo hắn không có phản ứng là lừa dối. Bởi vì ngay từ lần đầu tiên ở hộp đêm cô vô tư trong lòng hắn mà càn quấy thì hắn đã một lòng muốn đem cô chiếm làm của riêng. Mùi hương cô gái này dịu nhẹ, thanh mát, như một làn gió xuân hữu ý thổi vào trái tim hắn khiến hắn một lòng nhớ nhung. Hắn điên cuồng tìm kiếm cô nhưng cứ như mò kim đáy bể. Những người phụ nữ thỏa mãn nhu cầu của hắn lúc nào cũng mang một bộ mặt giả dối, tiếp cận hắn vì tiền, cơ thể lại nồng nặc mùi nước hoa đến gay mũi. Từ sau khi gặp cô, hắn không chấp chứa bất kì mùi hương người phụ nữ nào khác. Hắn hận không thể tìm ra cô. Thế nhưng một lần đi qua trung tâm thương mại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-la-tong-tai/184598/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.