Vừa sáng sớm, trời còn chưa tỏ, Trầm Giai Lạc đã bị vực dậy không chút thương tiếc. Kẻ tội đồ kia thì thúc giục như thể vợ mình đi đẻ.
"Dậy mau, sáng nay đi đăng ký."
"Chủ tịch Phong anh bị gì vậy? Mới 6 giờ sáng thì cục dân chính nào mở cửa cho anh đăng ký? Để em ngủ, lát dậy rồi đi."
"Em tưởng em thoát hả?"
"Trời ơi em có nói là không đăng ký đâu. Cho em ngủ."
"Anh bảo không là không."
Hắn vỗ mông cô, cô đạp vào người hắn. Bí quá, hắn ôm bổng cô lên mang vào phòng tắm luôn.
"Trầm Giai Lạc, đánh răng."
"Phong Dực, em có chạy mất đâu."
"Anh phải nhanh chóng có giấy đăng ký mới yên tâm."
"Anh chưa cầu hôn em."
"Chẳng phải tối qua trên giường đã cầu hôn một cách trịnh trọng rồi sao? Anh còn quỳ trước em cả một đêm cơ."
Đúng là tối qua hắn có cầu hôn cô, cô nức nở đáp lại, hắn cũng quỳ trên giường cả đêm thật. Đáng giận, tên đàn ông mưu mô này, cô bị hắn bẫy mà không biết.
"Có cô gái nào khổ như em không hả? Cầu hôn mà nhẫn không có, còn bị bẫy nữa."
"Có nhẫn mà nhưng anh sẽ làm cách khác. Bây giờ thay quần áo cùng anh đi đăng ký kết hôn đã."
Cuối cùng cô vẫn đành hậm hực thay quần áo cùng hắn đến cục dân chính. Đúng như cô nói, cục dân chính nào làm việc giờ này?
"Phong Dực, anh thấy chưa? Tên khốn kiếp này còn không cho em ngủ."
Hắn đen mặt nhìn bà xã của mình giận dữ gào lên. Hắn bực mình rút điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-la-tong-tai/1502671/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.