Trịnh Minh Đăng nghe thấy những lời này, từ tận sâu con tim anh dâng lên niềm hạnh phúc vô tận, nụ cười trên môi anh càng rực rỡ, anh không ngần ngại quay lại kéo cô ôm vào lòng mình, đặt lên môi cô nụ hôn say đắm.
Hai người cứ đứng như vậy như thể quên trời quên đất, mãi cho tới khi tiếng cu Shin vang lên thì cả hai mới giật mình tách ra khỏi người nhau. Lúc này, hai má Thanh Vy vẫn đỏ ửng vì xấu hổ, cô lúng túng nói:
- Cu Shin, con nhớ mẹ không?
Cu Shin ngây ngô gật đầu. Nói là nhớ mẹ nhưng được lúc lại bám chặt lấy bố rồi.
Tối đó, cu Shin ngủ từ rất sớm. Không gian lúc này như nhường chỗ lại cho vợ chồng anh. Trong căn phòng, không khí ngập tràn mùi hương nhẹ nhàng, là mùi hương thơm ngát trên người Thanh Vy mùi hương thơm đặc biệt trên cơ thể Trịnh Minh Đăng hoà quyện lại, phảng phất trong hơi thở khiến tâm tình cả hai đều trở nên phấn khích.
Trịnh Minh Đăng nhẹ nhàng ôm lấy Thanh Vy, âu yếm thì thầm bên tai cô:
- Lúc con trai ở bên thì em quan tâm con trai, bây giờ con ngủ rồi, cũng đến lúc em dành chút quan tâm cho chồng em chứ nhỉ?
- Em vẫn quan tâm anh mà.
Thanh Vy nở nụ cười dịu dàng trả lời, còn chưa kịp nói thêm lời nào, Trịnh Minh Đăng đã cúi xuống đặt lên môi cô một nụ hôn cuồng nhiệt. Những nụ hôn liên tiếp mang theo nhu tình đầy quyến luyến không ngừng phủ lên từng tấc da tấc thịt cô, khơi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-khong-hen-ma-cuoi/1108163/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.