Mọi người đều bị đuổi ra, nguyên một đám đứng trong sân, thỉnh thoảng đi đến hé ra khe cửa, vẻ mặt lo lắng, chỉ cho Nghiêm Tín Triệt ở lại bên trong giúp Thất trưởng lão đỡ đẻ cho Thanh Đồng.
“Ai ôi!!!!” Tam nương cùng Thất nương cụng đầu.
Bát trưởng lão ngồi trước cửa ra vào “Đại ca, ngươi cũng đừng đi quanh nữa, ta chóng mặt.”
“Không được, ta phải đi, căng thẳng ta liền đau bụng!” Tứ nương cũng đi đến cửa viện rồi, vẫn không quên quay đầu lại hô một tiếng “Sinh ra rồi thì báo ta!”
Đại nương sáng sớm nghe tin liền tranh thủ thời gian quỳ trước tượng Phật niệm kinh, lúc này mới chạy đến.
Nhị nương nắm tay “Thế nào còn chưa có sinh ra, ai nha, gấp chết người rồi!”
Ngũ nương vịn thân cây “Không được, ta cũng không ổn rồi.”
Kỳ thật mọi người không cần lo lắng như vậy, nam nhân sinh con khó khăn hơn một chút là tất nhiên, nhưng là nghe Thanh Đồng khí lực mười phần, đã biết rõ không có cái đại sự gì rồi…
Nghiêm Tín Triệt một tay hứng lấy phẫn nộ của Thanh Đồng, một tay không ngừng lau mồ hôi cho hắn.
“Nghiêm Tín Triệt ! ! Ngươi cặn bã, vương bát đản! Hộc hộc…” Thở gấp, “Lão tử không bao giờ sinh con cho ngươi nữa! !”
“Xú lão đầu! Ngươi đến tột cùng có phải thần y hay không ah! ! Đau chết! ! !” Ô ô…
“Ai bảo ngươi bắt ta gán nợ làm cái gì! ! Lão tử muốn liều mạng với ngươi, ô ô, ngươi sinh thử xem! !”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-khong-chu-no/2123158/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.