Chương trước
Chương sau
Giày vò hồi lâu Thanh Đồng đã sớm đói bụng, tiếp nhận canh tổ yến trên tay Tước nhi nhiệt tình ăn.

Có thể không ăn sao, đây chính là Nhị nương sáng sớm bận rộn làm cho ngươi đấy, đại bổ!

Nghiêm Tín Triệt nhìn nhìn Thanh Đồng hôm nay mang váy phấn hồng thêu lá sen nhỏ, khóe miệng một mực co rút, trong lòng tự nhủ yêu nghiệt ah, yêu nghiệt! !

“Đương gia, ” Tước nhi gương mặt đỏ thẫm, “Nhị nương đặc biệt phân phó để cho ngài cũng ăn.”

Ách… – . –

Xem ra, Thanh Đồng ngày hôm qua tiếng hét uy lực mười phần, viện Nhị nương cũng nghe được rồi.

Tiểu tử kia còn ha ha đưa qua một chén canh, “Vừa vặn uống rất tốt!”

– . -! !

“Mới sáng sớm húp cháo sao được, ta đã làm một ít điểm tâm cho Nghiêm đại ca.” Đang nói chuyện Tạ Mộng La liền đi đến, ngồi vào chỗ của mình mới nói, “Ta thấy cửa không khóa liền tự đi vào.”

Nguồn :

“Mộng La tỷ tỷ!” Ngọt ngào mở miệng.

Gọi đến khiến Tạ Mộng La sững sờ, hôm qua gặp được cảnh tượng như vậy hôm nay sáng sớm mang tới điểm tâm, rõ ràng là đến đoạt người, như thế nào hắn còn thân thiết như vậy, giả bộ! Nhất định là giả bộ!

Đang nghĩ ngợi, Thanh Đồng đưa qua một chén canh nhét vào trong tay nàng, lại nhanh trở về vui thích uống canh của mình, “Mau nếm thử, Nhị nương của ta làm đấy, vừa vặn uống rất tốt!”

Ặc, càng thẫn thờ, đây là ý gì? Nhìn không ra chính mình là coi hắn như tình địch mà đến sao!

Xem ra này thật đúng là không có nhìn ra, trong mắt Thanh Đồng đưa cho ăn chính là đưa cho ăn, ai quan tâm ngươi là sáng sớm đến làm cái gì, huống chi với trình độ IQ cao của hắn, sớm đã cảm thấy Nghiêm Tín Triệt là của mình rồi, thiếu ngủ cùng nữa thôi có thể không phải là của mình sao! !

Nghiêm Tín Triệt buồn cười, nhìn Tạ Mộng La thần sắc mơ hồ, trong lòng tự nhủ, thế giới của người ngốc đôi khi cũng không tệ ~ ăn điểm tâm!

Vốn mỗi lần Tạ Mộng La đến cũng muốn ở lại mấy ngày nói chuyện tình huống bên kia, hoặc là cùng mọi người các phòng viện tâm sự, có Thanh Đồng nàng ngược lại cảm giác mình có chút dư thừa rồi.

Hình như Thanh Đồng người ta không có cảm thấy như vậy, mỗi ngày lôi kéo Tạ Mộng La chạy lung tung khắp Mục Phong Bảo, cưỡi ngựa, bắt cá, cho thỏ ăn, nhặt trứng gà, giống như hai cái nha đầu ngốc, thường xuyên dính chặt lấy nhau.

Cũng khó trách Tạ Nhị tiểu thư ánh mắt không tốt, nhiều ngày như vậy cũng không nhận ra hắn là nam, còn đề nghị hai người kết bái tỷ muội, Nghiêm Tín Triệt nghe thấy liền lôi hai người trở về – . –

Trước kia Thanh Đồng một người còn đỡ, hiện tại lại thêm Tạ Mộng La, ngày bình thường nghiêm túc giỏi giang đã quen, thình lình gặp gỡ tiểu quỷ tinh nghịch như vậy, lại cũng nổi lên tính ham chơi, khiến cho mỗi ngày có người đi cáo trạng với Nghiêm Tín Triệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.