Âu gia 
Âu Tĩnh Kỳ cùng Lục Như Ân vừa mới bước vào bên trong thì đã nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Dạ Khải Hiên, giống như cả thế giới này đang thiếu nợ Dạ Khải Hiên vậy. Âu Tĩnh Kỳ ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì, riêng Lục Như Ân thì thừa biết là chuyện gì rồi, cô nhướng mày đắc ý, vui vẻ vô cùng, để coi sau này Dạ Khải Hiên dám châm lửa đốt nhà cô nữa không? 
Âu Tĩnh Như cười tít mắt kéo Lục Như Ân về phía  bên cạnh mình: “Chúng ta mau đi lên phòng ngủ thôi, tối nay nhất định phải tám xuyên đêm luôn mới được.” 
Bây giờ thì Âu Tĩnh Kỳ đã hiểu ra lý do vì sao sắc mặt của Dạ Khải Hiên lại khó coi như vậy rồi. Khi nãy vẫn còn vui vẻ, thích thú, không ngừng châm lửa đốt nhà của anh, vậy mà chưa tới hai tiếng đồng hồ đã phải chịu cảnh giường đơn gối chiếc, đúng là cười người hôm trước hôm sau người cười. 
Tất cả mọi người ai trở về phòng nấy, Lục Như Ân vừa tắm xong thì đã chạy sang phòng của Âu Tĩnh Kỳ để dỗ dành. Âu Tĩnh Kỳ ngồi tựa vào đầu giường xử lý một số công việc ở Âu thị, nhìn thấy cô ló đầu vào thì bĩu môi, hừ hừ vài tiếng giả vờ không quan tâm đến. Lục Như Ân cười hì hì bước vào rồi đóng cửa lại, thấy người yêu không để ý đến mình, cô mím môi tìm cách. Đang làm việc, Âu Tĩnh Kỳ bỗng nghe Lục Như Ân hét lên một tiếng, anh giật mình vội nhìn sang thì thấy cô ngồi dưới sàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-hai-mat/437603/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.