Âu Tĩnh Kỳ nhìn chằm chằm vào người con gái mình yêu, biết cô không chịu nói thật anh cũng không hỏi thêm gì nữa chỉ tiếp tục lái xe đưa cô quay về Lục gia nghỉ ngơi, anh nghĩ có một người biết rõ những chuyện này. 
Đưa Lục Như Ân về nhà xong, anh lái xe đến căn hộ của Mark, Mark thấy anh đến thì có chút ngạc nhiên, miệng lại không chịu được mà ghẹo: “Ôi, ngọn gió nào lại đưa Âu đại thiếu gia của tôi đến đây thế?” 
Âu Tĩnh Kỳ chỉ hừ nhẹ một tiếng rồi bước vào bên trong, Mark khẽ cười, đóng cửa lại sau đó tiến đến ngồi xuống bên cạnh Âu thiếu gia, anh gác chân lên bàn, cong khóe môi, nhướng mày hỏi: “Cậu nhớ lại mọi chuyện rồi đúng không?” 
Âu đại thiếu gia gật gật đầu, không muốn vòng vo, dứt khoát hỏi thẳng vào vấn đề mình muốn biết: “Mark! Cậu có biết những chuyện xảy ra với Ân Ân sau vụ nổ trong khu rừng ấy không? Ân Ân như thế nào khi nghĩ rằng tớ đã chết?” 
Mark không quá ngạc nhiên khi Âu Tĩnh Kỳ hỏi về chuyện này sau khi lấy lại ký ức, bởi vì anh biết Lục Như Ân chắc chắn sẽ không chịu kể ra, anh hít sâu một hơi phun ra một chữ: “Thảm!” Mark thu chân, ngồi đàng hoàng lại tiếp tục nói: “Tớ không chứng kiến chỉ nghe Paul kể lại mà thôi, sau khi khu rừng bị nổ tung, Như Ân đã chạy đến khóc, tìm cậu khắp nơi, lúc đó em ấy như phát điên phát dại đến mức Paul phải đánh ngất em ấy đưa đi. Cậu cũng biết khi đó tớ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-hai-mat/437591/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.