Một người đàn ông trẻ tuổi tiến đến gần Lục Như Ân, trên tay anh ta đang cầm một hộp trang sức, bên trong là một sợi dây chuyền kim cương vừa giành được từ buổi đấu giá, anh ta mỉm cười, bày ra dáng vẻ ôn nhu chào hỏi rồi nâng tay của Lục Như Ân lên đặt một nụ hôn xuống bàn tay trắng trẻo, nhỏ nhắn của cô: “Rất vui khi được làm quen với Lục tiểu thư, tôi xin tặng Lục tiểu thư sợi dây chuyền này, xem như là một món quà lần đầu gặp mặt.”
Làm quen con mẹ gì, bà đây có nói là muốn làm quen với con cóc ghẻ như anh à? Lục Như Ân cười như không, lãnh đạm đáp lại: “Thật ngại quá tôi không thể nhận món quà này được, trước giờ tôi không có thói quen nhận quà từ người lạ.” Vừa nói, Lục Như Ân vừa kìm nén cơn buồn nôn của mình, hận không thể đi rửa tay ngay lập tức, càng cảm thấy ghê tởm hơn khi cô nhìn thấy đũng quần của gã đàn ông trước mặt. Mẹ kiếp! Chỉ mới vừa nắm tay nói chuyện thôi mà đã như thế rồi, anh ta sống bằng nửa thân dưới à?
Nếu không phải ở đây có quá nhiều người thì Lục Như Ân đã rút dao thẻo mất cái đó của anh ta rồi quăng xuống biển rồi. Âu Tĩnh Kỳ cũng nhìn thấy, hàng mày của anh nhíu chặt lại, tỏ rõ thái độ: “Thành thật xin lỗi, bây giờ chúng tôi phải về rồi.”
Mọi người có chút kinh ngạc nhìn Âu Tĩnh Kỳ, Lục Như Ân sửng sốt, bất ngờ chớp chớp hai mắt nhìn Âu Tĩnh Kỳ, anh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-hai-mat/437576/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.