Sáng hôm sau, Lục Như Ân cùng Bùi Gia Linh đến trường, cô biết hôm nay Âu Tĩnh Kỳ cũng đến nhưng vì tránh mặt Ngô An Nguyên nên cô đành tránh anh, quyết định không trêu chọc khi cả ai ở trường. 
Trong suốt buổi học, đầu óc của Lục Như Ân cứ mơ mơ màng màng, lơ đãng không hề chú ý đến bài giảng, trong đầu cô xuất hiện hàng loạt câu hỏi như tại sao bản thân cô lại không cảm thấy bài xích khi tiếp xúc thân mật với Âu Tĩnh Kỳ? Tại sao bản thân lại cảm thấy yên tâm, an toàn khi nằm trong lòng của anh? Tối qua khi ôm chặt lấy Âu Tĩnh Kỳ, nằm trong lòng của anh thì Lục Như Ân có cảm giác rất lạ, không lẽ giống như những gì mà Bùi Gia Linh đã nói, cô thật sự có ý với Âu Tĩnh Kỳ? Không thể nào! Chỉ mới có tiếp xúc ngày hôm qua thôi, cô không thể nào rung động được, Lục Như Ân vội vàng gạt bỏ những suy nghĩ không đâu trong đầu của mình. 
Âu Tĩnh Kỳ cũng không khác gì Lục Như Ân, anh không thể nào tập trung vào bài giảng được, trong lòng anh có cảm giác kì lạ khi tiếp xúc với Lục Như Ân, nó dường như không phải là rung động mà có gì đó khiến anh không thể diễn tả thành lời được. 
Buổi học vừa kết thúc, Ngô An Nguyên đã ngay lập tức tách ra lái xe rời khỏi trường ngay, Âu Tĩnh Kỳ chau mày khi thấy bạn của mình vội vã đi đâu đó, anh quay sang nhìn Lý Thanh Trí cất giọng hỏi: “An Nguyên đi đâu mà trông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-hai-mat/272882/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.