Sau khi Tống thị bị phát hiện còn sống, Lại Du giở thủ đoạn khéo léo, lệnh thân tín giết chết thị, tự thỉnh tội trước mặt hoàng đế, còn có thể bảo vệ mũ quan an toàn.
Lại Vân Yên sau khi biết được sự việc, cảm khái thiên hạ này không phải do một người quyết định, càng không phải do Ngụy Cẩn Hoằng định đoạt.
Kể từ khi nhận tin, nàng không gặp mặt Ngụy Cẩn Hoằng.
Người này tới một lần, nàng cũng phái nha hoàn chặn lại.
Ngụy đại nhân lấy tiền từ nàng thì lấy thống khoái, nhưng làm việc lại không đâu vào đâu, Lại Vân Yên không biết Ngụy đại nhân nghĩ như thế nào, nhưng nếu là mình, nàng nhất định phải làm việc cho thật tốt rồi mới gặp mặt kim chủ.
Nàng nghĩ rằng Ngụy đại nhân xác thật là người không biết xấu hổ mới bất luận làm chuyện gì, đều sẽ không cảm thấy xấu hổ khi đối mặt với nàng.
Chuyện Lại Du, Lại Vân Yên không biết Ngụy Cẩn Hoằng còn tiếp tục can thiệp hay không, nhưng nàng cũng ý thức được lúc này cũng chỉ có thể dựa vào bản lĩnh của huynh trưởng mình.
Lúc này nàng có nghĩ nhiều hơn, tranh đấu bên ngoài sân nhà vẫn là ở chỗ bọn họ, nàng là một nữ nhân chẳng giúp được nhiều.
“Tiểu thư.” Lại Vân Yên đang nhắm mắt thổi sáo, Hạnh Vũ tiến vào đình bẩm báo.
“Chuyện gì?” Nàng buông xuống cây sáo trúc đã bị nàng thổi rơi ran tác xuống.
“Đại công tử tới.”
"À?”
“Thiếu phu nhân cũng tới.” Hạnh Vũ lại nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-hai-doi/3516593/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.