Lại Vân Yên nói với hai người bọn họ: “Các ngươi lui xuống.” 
Thương Tùng Thúy Bách nhìn nhau, hai người không nói gì mà khom người thối lui đến bên cạnh cửa, không thật sự rời đi. 
Lại Vân Yên cũng không cảm thấy bất mãn, nếu gã sai vặt của Ngụy Cẩn Hoằng mà nghe lời nàng mới là lạ. 
Ngay khi nàng vừa cất bước ngồi xuống mép giường, Ngụy Cẩn Hoằng liền mở bừng hai mắt đỏ như máu. 
Lại Vân Yên vươn tay vuốt phẳng ngực áo trung y bị mồ hôi làm ướt của Ngụy Cẩn Hoằng. 
Chỉ bằng một động tác như vậy, trong chốc lát mặt mày Ngụy Cẩn Hoằng đã trở nên hoà hoãn. 
“Ngài xem xem ngài như vậy……” Lại Vân Yên ngữ điệu thân mật, nhỏ nhẹ thủ thỉ. 
Đôi mắt đầy tơ máu của Ngụy Cẩn Hoằng lúc này dịu dàng hơn rất nhiều. 
"Rất giống ác quỷ ăn thịt người trong địa ngục bò ra.” Lại Vân Yên nhếch khóe môi, nhìn sắc mặt Ngụy Cẩn Hoằng chợt lạnh xuống, làm như không có chuyện gì mà tiếp tục bắn tên: “Nếu như không phải ta ngủ đẫy giấc rồi tới, thấy ngài như vậy chắc chắn sợ tới mức đêm ngủ không được.” 
Nói đến tận đây, Ngụy Cẩn Hoằng nhắm đôi mắt lại. 
Nhưng Lại Vân Yên không định buông tha hắn, người Ngụy gia làm ác còn hung tàn hơn ác quỷ, nàng có thể trả thù cũng chỉ một chút nho nhỏ không đáng kể: “Nghĩ đến, cũng chỉ có ai âu yếm ngài mới không chê bộ dáng này của nàng, ta gọi thị thiếp tới hầu hạ ngài nhé.” 
Nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-hai-doi/3482672/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.