Ngoài cửa phòng cấp cứu, rất nhiều người, nhìn kỹ thìnhững người này phân chia vô cùng rõ ràng.
Màu trắng và màu đen.
Màu trắng là bác sĩ, màu đen là cảnh sát, tình cảnhbận rộn hoàn toàn không phù hợp với ban đêm yên tĩnh.
Đội trưởng Tôn, đội cảnh sát hình sự rất khó xử, buổitối, khi xuất cảnh, đuổi tới hiện trường đã thấy đầy máu và dấu vết đánh nhau,đương sự bị thương vào viện, anh đương nhiên cũng đi theo. Chỉ là, đương sự vừamới vào phòng cấp cứu, y tá đã hoảng hốt bối rối gọi điện thoại, sau đó…
“Chuyện này nhất định phải lập tổ điều tra, không, tổchuyên án.” Ông già khí chất nho nhã trước mặt đã bộc phát thành tức giận, ánhmắt lóe sáng trừng mắt nhìn anh, “Xã hội thối nát như vậy, cảnh sát các anhđang làm gì?”
“Viện trưởng, đừng kích động.” Một ông già khác lêntiếng an ủi mới làm cho ông già nho nhã kia dần dần bình tĩnh lại, nhưng độitrưởng Tôn còn chưa kịp thở phào một hơi, ông già vừa mới lên tiếng cũng trừngmắt nhìn anh, “Chuyện này phải lập tức điều tra, không thể tha.”
Viện trưởng hít sâu một hơi, “Chủ nhiệm, anh cũng đừngkích động.”
Hai người nhìn nhau một cái, đồng loạt hướng về phíađội trưởng Tôn, “Còn không đi điều tra?”
Vẻ mặt đội trưởng Tôn tràn đầy khó xử, “Người khôngphải còn ở trong phòng cấp cứu sao? Tôi còn đợi lấy khẩu cung.”
Anh giải thích, hai ông già kia hoàn toàn không thèmchú ý mà quay sang thảo luận với nhau, “Anh xem xét tình hình chưa?”
“Còn chưa, tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-de-dang-hoa-giai/2461985/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.