Buổi tối khi chuyển vào khách sạn mới, Thuần Y và Vĩnh Lăng đối với căn phòng có chút cảm giác kỳ diệu, không còn là chiếc giường đôi cho hai người đặt chính giữa phòng nữa, mà là hai chiếc giường đơn, ở giữa được ngăn cách bởi chiếc bàn nhỏ.
Ít ra thì không cần phải chia vạch phân tuyến đúng không? Vĩnh Lăng tự nhủ.
Hai người tựa hồ đã đạt thành nhận thức chung nào đó, đặc biệt im lặng vào phòng tắm tắm rửa, đặc biệt im lặng sửa sang lại hành lý, đặc biệt im lặng mở TV xem một vài tiết mục linh tinh, giữa chừng đi tiếp điện thoại của Phẩm quản quản lý, hỏi bọn họ có muốn đi uống rượu không……
“Tha cho bọn em đi sếp.” Vĩnh Lăng kêu rên.
“Có tôi, cả quản lý nghiệp vụ nữa, hai người thay đổi quyết định thì xuống quán bar lầu một tìm bọn tôi…… A a lão tổng ngài cũng muốn đi sao? Đến đến đến……”
Phảng phất còn nghe được quản lý nghiệp vụ nhỏ giọng nói: Lão tổng ngài đến làm gì vậy? Ngài sẽ làm không khí tẻ ngắt……
Vĩnh Lăng treo điện thoại, quay đầu nói: “Ngủ?”
“Ngủ, mai dậy sớm.” Thuần Y đáp.
Vĩnh Lăng chỉnh ngọn đèn cho tối đi, hai người rất ăn ý chui vào ổ chăn đưa lưng về phía đối phương, một câu cũng không nói.
Trong căn phòng rộng lớn chỉ còn âm vang vận chuyển của điều hòa, tiếng hô hấp lại nhỏ đến mức không thể nghe thấy, ban đêm an tường yên tĩnh như vậy so với hai đêm trước hoang đường dâm ô, sinh ra đối lập thật lớn.
Nếu hai đêm kia là một sai lầm, như vậy từ tối nay trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-gia-con-nhat-sang/1214165/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.