Thời Minh Chu nhìn cậu: "Nghiêm túc?"
Vốn Tân Lạc cũng chỉ muốn binh đi nước hiểm, đánh cho anh không kịp phòng mà thôi.
Nhưng lời vừa nói ra, cậu lại rục rịch ý xấu, cảm thấy được nghe Chu Minh gọi mình như thế thì chắc chắn sẽ rất sướng.
Vậy là cậu gật đầu cái rụp: "Thật mà!"
Thời Minh Chu bình tĩnh "Ừ" một tiếng, tiếp tục đưa cậu đến điểm nhiệm vụ.
Tân Lạc đi theo anh được vài bước, lại không kìm được mà nhìn anh.
Thời Minh Chu biết tỏng mà còn hỏi: "Sao thế?"
Tân Lạc muốn Chu Minh gọi "Thần Rừng" nghe thử, nhưng cũng biết tình cảnh hiện giờ không cần thiết để gọi mình, đành tạm thời nhịn xuống, thử thăm dò: "Nếu để anh chọn, anh muốn gọi tôi là gì?"
Thời Minh Chu muốn tặng một câu "Trứng Quậy*".
(*Gốc là 皮蛋: trứng bắc thảo, nhưng từ 皮 trong đây là anh Thời nách thâm ám chỉ trứng nhà mình ranh mãnh, bướng, nghịch ấy, một từ hai nghĩa. Nên mình thay bằng từ trứng quậy, cũng một từ hai nghĩa nha:>)
Nhưng dẫu gì cũng vừa được dỗ ngọt, trứng nhà mình lại không có ý định muốn nhận mình, không nên nhắc đến chữ "trứng", cuối cùng đành sửa miệng: "Trà Sữa."
Tân Lạc: "?"
Cậu bất thình lình không thể hiểu nổi: "Tại sao?"
Thời Minh Chu nói: "Đặt bừa thôi."
Tân Lạc nói: "Dù sao cũng phải có một lý do chứ?"
Thời Minh Chu tác thành cho cậu: "Đại khái là vì tính cách của cậu rất giống trứng linh thú của tôi, hồi trước em ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oan-co-dau-trung-co-chu/3419569/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.