” Ai đến nói cho tôi vì cái gì chúng ta phải đêm hôm khuya khoắt chạy đến cửa hàng?”
Thời gian: 11h55 tối, địa điểm: Tây Linh Ấn Xã — cửa hàng nhỏ của Ngô Tà, Hà Bật Học lạnh đến phát run. Làm ơn, ban ngày nơi này âm khí cũng đã thực vượng, hiện tại lại nửa đêm…… Ai đến cho anh mượn kiện áo lông mặc mặc……
” Gọi điện thoại.” Trương Khởi Linh trả lời đơn giản dễ hiểu.
“…… Tôi rốt cục biết trên đời này là thật có người có thể đem sự tình giải thích được so với không giải thích càng làm cho người ta lý giải không được……” Sửng sốt nửa ngày, Hà Bật Học cứng lưỡi nhìn Ân Kiên.
Suất khí thiên sư hừ lạnh một tiếng. Cho nên nói y chính là chán ghét thằng cha sống dai này, một cái hai cái không cố lộng huyền hư liền như sắp chết. Không đúng, vốn đã ngỏm rồi……
” Các anh không nghe nói qua sao? Chính là chuyện đêm khuya lúc 0h00 một nhóm 6 người có thể gọi điện thoại đến âm…… Địa phủ.” Cuối cùng, nhiệm vụ thuyết minh tình huống vẫn là rơi xuống đầu Ngô Tà.
” Tôi cứ nghĩ chuyển được sau là sẽ nghe được một nữ thanh nói số điện thoại quý khách gọi không có thật, xin quý khách vui lòng kiểm tra lại a.” Hà Bật Học a a cười rộ lên. Nói đến kể chuyện quỷ xưa, anh sở trường nhất.
” Gọi xuống dưới thôi~ người bên trên đương nhiên nói dãy số không tồn tại~” Triệu Văn Hòa đẩy đẩy kính râm, cười thực nhẹ nhàng.
”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/oa-toi-nay-noi-nao-co-banh-chung/3102459/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.