Ô Mộc không biết sóc nhỏ đang dùng khuôn mặt đáng yêu này để suy nghĩ điều gì. Hắn đã quen với cảm giác này, sau khi thành niên rời khỏi bộ lạc, hàng năm hắn đều có một thời kỳ bị như vậy, ngủ một giấc là được. 
Như thường lệ, Ô Mộc nằm sát bên người bạn lữ ngủ. Ánh mắt Tống Hứa thi thoảng ngó xuống. Đuôi hắn đang cuộn lên, ở ngay dưới chân nàng. 
Tống Hứa chơi ngu duỗi chân đạp một cái, chỗ đó co rúm lại, nàng lập rức rụt chân về giả vờ ngủ, trong lòng reo hò kích thích. 
Tuy rằng muốn chơi tiếp nhưng nàng ẩn ẩn cảm giác được một luồng áp lực, giống như chơi nữa sẽ lập tức bị bắt. Vì thế Tống Hứa bình tĩnh, an phận, ngủ thiếp đi như chết. 
Thái độ kích động và phương châm lâm trận bỏ chạy này của Tống Hứa làm Ô Mộc dạo gần đây chịu không ít tra tấn. 
Hắn không nhìn ra được là sóc nhỏ cố ý, lơ đãng đụng vào rồi tìm tòi nghiên cứu. Bởi vì tất cả những động tác nhỏ của nàng và phản ứng thân thể hắn sau đó đều bị hắn đổ cho bản thân mình đang trong thời kỳ nhạy cảm. Còn sóc nhỏ chỉ mê chơi thôi, không có ý đồ xấu. 
Tống Hứa nằm ngoan ngoãn cho rắn quấn, cảm giác Ô Mộc hơi xao động, nhỏ giọng hỏi: 
"Ô Mộc, ngươi khó chịu hả?" 
"Khè khè." Ô Mộc không muốn nói chuyện, nhưng những lúc bạn lữ muốn hắn đáp lời, hắn sẽ khè khè mấy cái. 
"Cục cưng, không phải ta nhẫn tâm, hình thể này thật sự không được, sẽ chết sóc." 
Ô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-vien-co-nuoi-dai-xa/438871/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.