🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tống Hứa bị rắn bự đột nhiên lên tiếng hấp dẫn, hắn hơi hoang mang, chầm chậm nói:

"Nghe… không hiểu."

"Ta biết, nhưng nó không hiểu cũng không cản trở ta nói chuyện với nó."

Tống Hứa tự nhủ, còn không phải do nàng nhàm chán quá sao.

"Được rồi, sau này ra ngoài ngươi phải thay đổi triệt để, làm chuột lần nữa có biết không?"

Chuột rừng sau khi bị giáo dục một trận xong thì được thả ra, nhất thời kinh hãi quá độ, núp trên mặt đất nửa ngày không dám động đậy. Tống Hứa lấy nhánh cây chọt chọt bụng nó, lúc này nó mới chạy vụt đi.

Tống Hứa vứt nhánh cây xuống, tuyên bố:

"Ta muốn làm một cái tủ chứa đồ, dùng để tích trữ thức ăn, miễn cho lần sau lại mất trộm."

Nhưng trước khi tủ chứa đồ được làm ra thì để đồ ăn ở đâu mới là vấn đề.

Tống Hứa xích lại gần Ô Mộc, cười đặc biệt đáng yêu, giọng nói ngọt ngào nhỏ nhẹ:

"Ô Mộc, cái huyệt động nhỏ bình thường ngươi hay trốn không tệ đó, khô ráo thoáng mát, tạm thời cho ta mượn cất đồ ăn xíu nha."

Thế là huyệt động chuyên dùng để tránh né của Ô Mộc biến thành nơi cất giữ lương thực tạm thời.

Nhìn quanh một vòng, hang đá của hắn sắp bị mớ đồ lộn xộn của Tống Hứa chất đầy.

Cây trong rừng đều là đại thụ nhiều năm, bọn chúng cũng chia địa bàn, chiến trường là rễ và tán cây.

Rễ cây trong đất sẽ liều mạng hấp thu nước và chất dinh dưỡng. Trên tán cây chém giết cũng dị thường kịch liệt, cây nào cũng muốn hứng càng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-vien-co-nuoi-dai-xa/438865/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.