🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tống Hứa sững sờ ngay tại chỗ. Đột nhiên nàng ý thức được một vấn đề, một vấn đề rõ rành rành nhưng đến tận bây giờ nàng mới để ý:

Rắn bự là giống đực, mà cả hai người họ đều là thú nhân. Mặc kệ nguyên hình là gì, chỉ cần cùng là thú nhân đều không sinh sản cách li.

Còn bán thú nhân… kiến thức của nguyên thân quá ít, không biết rõ lắm, chỉ mơ hồ nhớ trong truyền thuyết có thú nhân và bán thú nhân làm bạn lữ.

Tống Hứa hít một hơi lạnh:

Chẳng lẽ, rắn bự xem nàng như bạn lữ?

Lúc trước nàng lót ổ cho hắn, giúp hắn lột xác, chia đồ ăn cho hắn, chơi đùa cùng hắn, chưa thấy có chỗ nào không đúng. Bởi vì đó là chuyện chủ nhân hoàn toàn có thể làm với thú cưng của mình. Nhưng bây giờ, không có thú cưng rắn nào lại ngậm ngón tay của chủ nhân để mút vết thương cả.

Cảm nhận xúc cảm ướt át mềm mại bao bọc đầu ngón tay, cái lưỡi mà Tống Hứa tâm tâm niệm niệm muốn chiêm ngưỡng hiện đang quấn lên ngón tay nàng, Tống Hứa choáng váng cả người.

Ô Mộc buông ngón tay Tống Hứa ra, ghé lên nhánh cây nghỉ ngơi, mái tóc dài rũ xuống, khuôn mặt điềm tĩnh mỹ lệ. Lần đầu tiên Tống Hứa tập trung vào hai chữ đằng trước trong ba chữ 'Mỹ nhân rắn', mà không phải chữ cuối cùng.

Nàng nhìn ngón tay mình tẩm một lớp nước bọt, óng ánh trong suốt, nhớ lại những chuyện tốt mình đã làm.

Phàm là nàng ý thức được chút xíu về việc rắn bự là một sinh vật

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-vien-co-nuoi-dai-xa/438856/chuong-25.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.