🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tống Hứa không phải một lão sư giỏi, nếu nàng làm lão sư, nhất định sẽ dạy hư học trò, may là hiện giờ nàng chỉ có một học trò, có hư cũng chỉ hư một đứa.

Lúc nàng dạy Ô Mộc có kết hợp với ký ức được kế thừa từ nguyên thân, cùng với ký ức của mình, tổng hợp phong tục tập quán của hai thế giới, dồn hết vào dạy một học trò duy nhất.

"Khi chào hỏi với người khác, câu đầu tiên phải nói là 'Xin chào, ngươi ăn cơm chưa?' hoặc là 'Hôm nay trời đẹp quá, ngươi đi đâu vậy?' Nào, đọc lại một lần theo ta."

Ô Mộc nhớ lại một chút, hình như ngày xưa hắn sinh sống trong bộ lạc không ai dùng phương thức như vậy nói chuyện, mọi người không ai chào hỏi hắn cả.

Hắn hoài nghi nhìn bộ dạng chững chạc đàng hoàng của Tống Hứa. Để nhìn giống lão sư hơn, Tống Hứa còn dùng que củi vẽ lên mặt đất.

Tống Hứa:

"Sao lại không đọc? Dài quá hả? Được rồi, vậy chúng ta bắt đầu với một câu ngắn. Trước tiên nói 'Xin chào', âm cuối ngẩng đầu lưỡi... A!"

Nói đến đây, Tống Hứa đột nhiên nhớ tới đầu lưỡi của Ô Mộc ở hình thái bán thú nhân vẫn giống lưỡi rắn, rất dài, đoạn trước còn phân nhánh. Nàng bừng tỉnh đại ngộ:

"Bình thường ngươi không nói lời nào là vì cấu tạo lưỡi khác thường đúng không? Cho ta xem một chút."

Nàng quăng que củi trong tay đi, chạy tới hai bước muốn xem đầu lưỡi Ô Mộc. Hắn thấy nàng muốn tách miệng mình ra, lập tức ngẩng cao lên né tránh.

Một buổi dạy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-vien-co-nuoi-dai-xa/438854/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.