*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Tống Hứa: Ta không hổ là người mở mười lần có thể ra ba hộp trang bị hiếm! 
Nàng hưng phấn chạy tới chỗ mình vừa chấm, phát hiện thì ra tán cây chỗ đó thưa thớt là vì trên mặt đất có mấy tảng đá lớn, đại thụ không mọc được. Cho nên trong rừng rậm dày đặc này mới có một 'mảnh đất' lọt lưới như vậy. 
Không tệ, chỗ này tốt, nếu trong mấy tảng đá lớn này có chỗ che mưa chắn gió thì hết sảy. 
Tống Hứa tiếp đất, định qua đó thị sát nhà mới một chút. Nàng bước từng bước nhẹ nhàng, có cảm giác như đang chơi trò chơi sinh tồn. 
Đi nửa vòng xung quanh tảng đá lớn, quả nhiên Tống Hứa phát hiện một cửa động, là khe hở tạo ra từ mấy khối đá lớn chồng chất đan xen, thành hình tam giác, à hình tam giác góc tù, chỗ cao nhất phải đến hai mét. 
Tống Hứa nhìn vào cửa động, vừa nhìn một cái nàng liền ngây ngẩn người. 
Cách nàng khoảng một mét, có một cái đuôi rắn. Từng tia nắng nghiêng nghiêng chiếu vào ánh lên màu đỏ sậm, đuôi rắn to dần kéo dài vào sâu trong hang động. 
Thì ra đây là nhà của đại xà kia. Quả nhiên chỗ tốt đều có người tới trước. 
Tống Hứa đứng ngoài cửa hang, bất động nhìn chóp đuôi cách mình rất gần. 
Nếu bình thường thì nhìn thấy cái chóp đuôi đầy nguy hiểm của đại xà, người ta sẽ bị dọa sợ quay đầu chạy trốn, nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-vien-co-nuoi-dai-xa/438835/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.